Khi xương rồng nở hoa

Khi xương rồng nở hoa

5 sao 5 / 5 ( 56 đánh giá )

Khi xương rồng nở hoa

↓↓
"Làm bài đi, ngẩn ngơ gì nữa, đừng phụ lòng tốt của mẹ đấy."

"Mẹ chẳng thương em một chút nào hết, biết em học yếu mà cũng chẳng mời gia sư đến dạy kèm." Tôi uất ức nói toẹt ra hết.

"Em..."Anh Khánh nhìn tôi trừng trừng. "Em thật là ấu trĩ, rồi sau này em sẽ hiểu mẹ đã vì em như thế nào."

Trước khi quay đi anh còn nói với tôi có bài nào không hiểu thì cứ tìm anh. Tôi thà tự mày mò, nghiên cứu còn hơn là nhờ anh Khánh giảng giải. Anh ấy mà giảng thì dù tôi có mười cái đầu thông thái cũng chẳng hiểu nữa là.

***

Giờ ra chơi, tôi chạy vù ra bảng thông báo xem kết quả thi cuối kỳ. Mắt tôi tròn xoe khi nhìn thấy tên mình nằm ở vị trí 120. Tuy không lọt vào trong Top 100 nhưng từ mức 200 tôi đã vọt lên đứng thứ 120, tăng những 80 hạng. Đối với tôi – một học sinh kém thì con số 80 đó là quá lớn. Tôi hí hửng về khoe mẹ, chắc chắn mẹ sẽ rất vui cho mà xem.

Cũng trong thời gian này, anh Khánh tôi bị tụt hạng từ thứ nhất xuống còn thứ năm. Một thiên tài như anh Khánh mà tuột dốc, điều này khiến ai nấy đều sững sờ, kinh ngạc. Giống như lần trước mẹ không hề xem qua giấy tăng hạng của tôi mà chỉ lo quát mắng anh Khánh. Biết anh tụt hạng, mẹ rất giận dữ. Tối đó mẹ không nấu cơm khiến cho ba bố con tôi phải tự nấu mà ăn. Cơm canh nhạt nhẽo. Thế mới biết tầm quan trọng của mẹ.

Trong bữa ăn, tôi cau mày nhìn anh Khánh. "Tại anh mà mẹ không xem bảng điểm của em. Mà anh xuống hạng, lạ thật đấy."

Anh Khánh không nói gì, khuôn mặt ủ rũ, lặng lẽ nhai cơm. Được một lúc anh bỏ lên phòng, chén cơm còn dở, hình như chưa động đũa vào.

Sáng sớm hôm sau, tôi thấy tờ giấy bảng xếp hạng của mình nằm ở dưới gầm bàn. Không biết gió thổi hay có bàn tay nào đó quăng chúng xuống dưới đó. Tôi khom người nhặt lên cùng lúc mẹ từ nhà bếp đi ra. Bao nhiêu tủi hờn, tôi xổ ra hết.

"Mẹ thật quá đáng, mẹ chỉ xem bảng điểm của anh Khánh còn con tăng những 80 hạng mẹ lại không hề khen dù chỉ một câu."

"Sao? Con tăng tới 80 hạng lận à?" Ba tôi xen vào. Giọng ông phấn khích nhưng tôi chẳng quan tâm. Điều tôi muốn là một lời khen từ mẹ cơ.

"Phải ạ!" Tôi đáp ỉu xìu.

Gương mặt mẹ phừng phừng lửa giận. "Mẹ bảo con phải nằm trong Top 100 kia mà. Con làm không được mà còn muốn mẹ khen là sao? 80 hạng, lớn lắm đúng không? Nếu con giỏi và kiêu ngạo như vậy thì sao không giành vị trí đầu Top luôn đi. Mẹ đã dạy con thế nào, tự cao tự đại là giết chết chính mình đấy. Con có hiểu không?"

Mẹ vẫn còn giận anh Khánh nên giận lây sang tôi. Nhưng những gì mẹ nói cũng không phải là vô lý. Tôi đứng ở vị trí thứ 120, ngoài tôi ra thì không có ai sẻ chia niềm vui này với tôi cả. Tự dưng tôi muốn xé rách tờ kết quả học tập của mình nhưng tôi lại không làm thế. Xé nó có khác gì tự coi thường bản thân đã cố gắng, nổ lực như thế nào suốt thời gian vừa qua chứ.

Trước đó ít phút tôi cứ nghĩ mẹ 'giận cá chém thớt' là vì anh Khánh, vì kết quả học tập của anh ấy sa sút nên mẹ mới mắng luôn sang tôi nhưng giờ thì tôi hiểu ra vấn đề: không nên vì một chút thành công mà tự mãn, khoe khoang. Có thể ngày hôm nay tôi đứng ở thứ 120 nhưng ngày mai biết đâu tôi lại ở vị trí cũ thì sao.

Cuộc đời lúc gian nan lúc bằng phẳng không ai đoán trước, chỉ cần bản thân vững lòng tin thì chuyện gì cũng có thể sẵn sàng làm được.

***

Một sáng thức dậy nhìn qua ô cửa thấy cây cối trơ trụi lá, mùa lạnh giá đã về. Tôi mang chậu xương rồng ra ngoài ban công.

Nắng hôm nay rất nhạt.

Chút lành lạnh sáng sớm mơn man khắp da thịt khiến tôi bất chợt rùng mình.

Đến bây giờ tôi vẫn không hiểu ý đồ của mẹ khi bảo tôi chăm sóc chậu hoa xương rồng để chúng có thể nở hoa.

Đột nhiên sau lưng tôi vang lên giọng nói. "Xương rồng không nở hoa nhưng hạnh phúc thì có thể nở hoa.

Tôi sững người nhìn chằm chằm vào anh Khánh.

Anh Khánh nhảy phóc lên ban công ngồi đung đưa hai chân. "Thật ra thời gian vừa qua mẹ đã làm mọi thứ cho em chỉ là em không nhận ra lại giận dỗi với mẹ. Em có biết mình đã làm gì không?"

"Sao cơ?" Tôi cảm thấy mù mịt.

Anh Khánh giải thích. "Lúc em ốm chính mẹ đã thức suốt đêm ngồi cạnh giường để chăm sóc cho em, những lần em đi học thêm cũng mẹ đã bảo anh phải tới đón em cả những khi em học bài tới tận khuya cũng chính mẹ pha sữa rồi kêu anh mang vào phòng cho em. Bộ em nghĩ rằng anh tử tế lắm sao?"

Tôi thẩn thờ cả người.

Anh Khánh cầm chậu xương rồng lên. "Mẹ của chúng ta cũng giống như loài hoa này. Tuy bề ngoài mẹ lạnh lùng, nghiêm khắc nhưng trái tim mẹ lại vô cùng ấm áp, lúc nào cũng nghĩ tới chồng con. Mẹ bận rộn suốt ngày vừa lo việc ở công ty vừa quản việc bếp núc nhưng anh chưa khi nào thấy mẹ than phiền dù chỉ một câu."

Mắt tôi mờ đi.

Anh Khánh nói tiếp. "Tháng này em tăng những 80 hạng, điều này khiến mẹ rất vui. Mẹ không khen em, không chúc mừng em là vì mẹ không muốn em vì một chút thành công nhỏ nhoi này mà cao ngạo, cần phải cố gắng và cố gắng hơn nữa. Chỉ cần em kiên trì và nổ lực thì anh tin có một ngày xương rồng sẽ nở hoa thôi."

Anh Khánh vỗ vỗ vai tôi. "Này, biết được sự thật rồi em có còn giận mẹ nữa không?"

Tôi ra sức lắc đầu, cổ họng nghèn nghẹn làm tôi chẳng nói được gì.

"Cố gắng học đi nhé, đừng làm mẹ thất vọng. Mẹ luôn dõi theo em đấy."

Tôi ngước mắt đỏ hoe nhìn anh, cố nở một nụ cười. "Anh cũng vậy, tháng này anh tụt hạng mẹ cũng buồn nhiều lắm."

"Anh biết rồi. Vị trí số một sẽ thuộc về anh mà." Anh cười rồi quay đi.

Như sực nhớ ra điều gì đó, anh quay lại. "Yêu thương lặng lẽ là yêu thương chân thành nhất, em gái ngốc à!"

Nắng rực rỡ nhảy nhót lên cây xương rồng. Loài cây này tuy có gai và xù xì nhưng bên trong lại ẩn chứa một sức mạnh khiêm nhường.

Tôi biết tôi có nợ mẹ một lời xin lỗi.



tấm lòng cha mẹ (80)
Người mẹ yếu đuối

Người mẹ yếu đuối

- Có phải mẹ qua laị với ông Thành bấy lâu nay đúng không, con ghét mẹ? *** Là con

22-06-2016
Mùa nấm lại về

Mùa nấm lại về

Qua câu chuyện lần ấy, với tôi đó là bài học rất quý giá mà tôi mãi không bao giờ

22-06-2016
Làm chồng khổ thật

Làm chồng khổ thật

Để trở thành một ông chồng tân tiến, biết chia sẻ và tạo điều kiện nghỉ ngơi cho

23-06-2016
Dưới ngọn đèn

Dưới ngọn đèn

Có thể nói tôi với nàng đã có một cuộc sống khá êm đềm khi chúng tôi lấy nhau.

23-06-2016
Người mẹ câm

Người mẹ câm

Tôi bị những xa hoa phù phiếm nơi chốn thành thị cám dỗ, hoàn toàn quên mất mình còn

22-06-2016
Dưới ngọn đèn

Dưới ngọn đèn

Có thể nói tôi với nàng đã có một cuộc sống khá êm đềm khi chúng tôi lấy nhau.

23-06-2016
Trôi

Trôi

Có những thứ có thể thay đổi được nhưng cũng có những thứ sẽ mãi luôn ở đó

22-06-2016
Hàng xóm

Hàng xóm

Ở đâu trên trái đất này chúng ta sống cũng cần hàng xóm và tình làng nghĩa xóm mới

22-06-2016
Ba

Ba

Mẹ thường bảo tôi là một đứa con gái thật chẳng giống con gái một xíu nào. So với

22-06-2016
Mộc mạc gái quê

Mộc mạc gái quê

Sau nhiều năm lăn lộn chốn tình trường phải thú thật với các bạn tôi đã quá ngán

22-06-2016
Những điều bé xíu

Những điều bé xíu

Người ngoài nhìn chúng ta như một cặp thực thụ, nhưng thật ra tụi mình chỉ là hai

23-06-2016
Cơn gió vĩnh hằng

Cơn gió vĩnh hằng

"Thế nào là một tình yêu định mệnh?" "Là bạn sẽ vĩnh viễn không thể trả lời: Vì

23-06-2016

Teya Salat