Old school Easter eggs.
Tặng cậu một góc trái tim

Tặng cậu một góc trái tim

5 sao 5 / 5 ( 56 đánh giá )

Tặng cậu một góc trái tim

↓↓
Có lẽ vì con đường dưới chân chúng ta là một vòng tròn, nên chẳng thể phân biệt được đâu là kết thúc, đâu là khởi đầu cậu nhỉ. Từng mái nhà, bờ tường, và cả ngôi trường cấp hai của chúng ta, đâu đâu cũng in dấu những kỉ niệm khó phai về một thời mộng mơ khờ dại.

Bước chân hơi khựng lại, tớ thảng thốt nhận ra cỏ lau từ lúc nào đã mọc kín bãi đất trống nơi trước kia là tiệm tạp hóa. Những ngọn lau trắng muốt khẽ đung đưa theo gió, đổ dài trên đất bóng chiều ngả nghiêng. Chợt cậu kiễng chân đặt lên má tớ nụ hôn rất khẽ, sau đó chạy vụt đi. Tớ đuổi theo cậu nhưng không kịp, đuổi mãi tới con đường vòng dẫn khỏi thị trấn thì kiệt sức gục xuống, bất lực nhìn bóng lưng thân thuộc khuất dần về phía cuối hoàng hôn.

Lời tạm biệt, đôi khi không cần phải nói ra, vì bản thân chia xa, đã là tạm biệt.

Vẫn chỉ mình tớ

Thỉnh thoảng tớ vẫn ghé qua nhà cậu, một mình ngẩn ngơ đứng nhìn cánh cổng sắt khép kín im lìm. Khung cửa sổ nơi cậu thường ngồi đó, giờ trống vắng lạnh lẽo, chẳng còn lại gì ngoài lớp bụi thời gian đậm màu theo năm tháng. Cuộc sống của tớ từ khi lên cấp ba trôi đi theo một quy luật bất biến nhàm chán, hoặc vì thiếu cậu nên chuỗi ngày tươi sáng đã tự động rời đi.

"Thích cậu", vào lúc tớ muốn nói nhất lại không biết nói với ai. "Thích cậu", chưa bao giờ là dối lòng, nhưng cũng chẳng được mấy lần thành thật với bản thân. "Thích cậu", nhiều lúc chỉ là thích một ảo ảnh không thể chạm tới, khi tất cả những gì cậu để lại cho tớ là nét mực in trên ngực áo trắng phau và bức thư kẹp vội giữa trang lưu bút.

Tớ đang ngồi bên con Milu trong một chiều lộng gió, tay trái cấm áo, tay phải mang thư, muốn mở ra đọc nhưng lại sợ có thứ gì từ bên trong "chui" ra khiến trái tim thổn thức.

- Mày bảo tao có nên mở ra xem một chút không? - Tớ quay sang nói với con Milu đang nằm thật ngoan.

- Phản đối thì sủa vài tiếng đi. - Con Milu không sủa, chỉ phe phẩy cái đuôi.

- Im lặng là đồng ý rồi nhé?

Ngày... tháng... năm...

Gửi Nguyên, người bạn thân nhất của tớ.

Con trai gì mà dễ dàng bỏ cuộc thế hả? Tớ mới khoác tay người ta có một cái, thế mà không thèm nhìn mặt nhau cả năm trời. Thích tớ thì phải nói chứ, không nói tớ làm sao biết cậu nghĩ gì. Dù sao tớ cũng là con gái mà...

Cậu biết không, mẹ tớ trở về rồi. Mẹ bảo muốn dẫn tớ theo, bù đắp cho tớ những tổn thương trong quá khứ. Tớ hạnh phúc lắm, nhưng cứ nghĩ đến việc phải xa cậu, nước mắt lại vô thức chảy dài. Tin tớ nhé, tớ không hề muốn lựa chọn giữa mẹ và cậu đâu.

Mẹ bảo nơi đó xa lắm, nhưng tớ tin sẽ chẳng đủ xa để tớ quên đi những chiều xách cặp đi bên cậu, hoặc ngồi sau yên xe níu chặt vạt áo cậu. Cảm giác đó đặc biệt lắm, cảm giác thế giới chỉ có tớ, cậu, và những tia nắng dịu dàng...

Có những lời chưa bao giờ nói ra, nhưng tớ tin cả hai chúng ta đều hiểu. Tớ thích cậu nhiều lắm chàng trai ạ, ngay từ khoảnh khắc cậu tặng tớ chiếc kẹo mút đầu tiên. Nhưng cũng chính vì vậy, tớ chọn cách đẩy cậu ra xa, ngốc nghếch cho rằng nếu cậu ghét tớ nhiều một chút, lời tạm biệt sẽ trở nên dễ dàng hơn.

Cậu bạn ngốc! Tớ đã viết hẳn lên "trái tim" cậu rồi đấy. Tớ thừa biết cậu còn chưa đọc đâu, nên nhắc lại lần nữa cho cậu nhớ...

Đừng quên tớ nhé! Không nhất thiết phải thích, hoặc yêu tớ, chỉ cần không quên tớ thôi. Dành một góc nhỏ bé trong trái tim bé nhỏ của cậu, thỉnh thoảng nhớ đến tớ là đủ rồi.

Hứa với tớ nhé, Nguyên?

Tớ rảo bước về phía cuối con đường, chân ngập ngừng dừng trên vạch ngăn cách. Những tia nắng cuối ngày lơ lửng trên không trung, rớt xuống vạt áo hoen màu kỷ niệm. Tớ nhìn thấy mình đi bên cạnh cậu, thưở chúng ta còn là hai đứa trẻ mắt chưa vương buồn. Bất chợt, cậu vụt lên phía trước một đoạn xa, ngoảnh lại nhìn tớ cùng nụ cười trên môi ấm áp. Những ngọn lau trong thị trấn có phải vì nụ cười ấy mà đồng loạt nở bung, thả sắc trắng buông lơi theo gió...

Hứa với tớ nhé, Nguyên?

Ừ! Tớ hứa cô bé ạ. Sẽ không bao giờ quên cậu đâu.

Một góc trái tim tớ, mãi mãi để dành tặng cậu.

Raxu Nguyễn.
Oan gia

Oan gia

1. Tôi ghét Nguyên, thật sự rất ghét, vì đúng là từ nhỏ nhỏ đến lớn cậu ấy chỉ

23-06-2016
Thằng bạn vàng

Thằng bạn vàng

"Dậy đi nhóc, dậy đi, chưa dậy hả? Con gái gì mà ngủ nướng vậy? Ế chồng cho mà

23-06-2016
Tháng ngày đã mất

Tháng ngày đã mất

Tôi khác Viễn, tôi thích đắm mình trong những điều đã vụn vỡ, còn Viễn thì vứt

22-06-2016
Mình đã từng quen nhau

Mình đã từng quen nhau

Nick cậu ấy không sáng. Yahoo của tôi chỉ có duy nhất nick của cậu ấy, mang tên Light, 1

23-06-2016
Bước qua quá khứ

Bước qua quá khứ

Tôi thật sự chẳng biết làm gì để vơi đi những cắn rứt ngoài việc trừng phạt

23-06-2016
Em đồng nát khả kính

Em đồng nát khả kính

"Này bào nhiêu?" Tôi chợt hỏi. "Hết giá là 300k chú ạ!" Em trả lời. "300k sao, rẻ

22-06-2016
Như bản tình ca

Như bản tình ca

Mẹ anh hẹn gặp tôi vào một buổi chiều thứ ba. Vì đang trong giờ hành chính nên

22-06-2016
Nụ cười của gió!

Nụ cười của gió!

Gia đình Uyên gặp bao nhiêu chuyện như vậy nhưng sao tui chưa bao giờ thấy Uyên

22-06-2016
Nụ cười của gió!

Nụ cười của gió!

Gia đình Uyên gặp bao nhiêu chuyện như vậy nhưng sao tui chưa bao giờ thấy Uyên

22-06-2016
Đời mẹ

Đời mẹ

Nhiều lúc nó thấy mẹ đang ăn cơm và dừng đũa. Đôi mắt mẹ nhìn về khoảng trời xa

22-06-2016
Bước hụt

Bước hụt

Ngày báo tin đậu đại học, nó vừa vui vừa lo, xa ba mẹ, gia đình, nó không dám chắc

22-06-2016