Disneyland 1972 Love the old s
Những mùa không ngủ

Những mùa không ngủ

5 sao 5 / 5 ( 56 đánh giá )

Những mùa không ngủ

↓↓
Ai vì ai vì ai mà quay đều...Ai vì ai vì ai vì ai mà không ngủ được (1).

***

1. Xuân dịu dàng.

"Một, hai, ba, bốn... con cừu."

Không ngủ được.

Nãy giờ nằm ôm chăn mà nó cứ thao thức nhớ tới anh, đầu óc không thể ngừng nghĩ ngợi vẩn vơ. Nào là lần đầu tiên đã gặp nhau ở đâu, lần cuối cùng gặp nhau là khi nào, hôm trước đi cùng nó mà anh cứ nhìn chằm chằm vào đứa con gái khác, ánh mắt ấy có nghĩa là gì. Nói tóm lại cả ngày lẫn đêm nó đều ở trong trạng thái lơ lửng trên mây, cả linh hồn lẫn thể xác dường như đều không thuộc về nó nữa.

Những mùa không ngủTải về

Anh ơi, em không ngủ được.

Nó lấy máy điện thoại hí hoáy nhắn tin vào lúc ba giờ sáng, không ngờ người nhận tin vẫn còn thức, hơn nữa còn phản hồi rất nhanh.

Không ngủ được thì uống vài cốc cà phê đi em. Loại nào nhiều caffein ấy.

Nó giận dỗi gửi lại ba bốn biểu tượng mặt méo xệch.

Ừ, em khóc được luôn thì tốt. Khóc xong dễ ngủ hơn nhiều.

Thế mà nó khóc thật, nước mắt chảy ướt chiếc gối hẳn mềm. Nó biết chuyện cỏn con đó không đáng để rơi nước mắt, nhưng mặt khác lại không cách nào kiềm chế được cảm xúc dâng ngập lồng ngực, căng ra rồi vỡ tung như ai đó lấy kim châm nổ một quả bóng nước. Nó không hiểu tại sao trong số biết bao chàng trai theo đuổi, nó lại chọn anh - một người không hề biết nói những lời lãng mạn. Anh chỉ thích tìm cách trọc cho nó giận, thỉnh thoảng còn bỏ mặc nó đi chơi xa với hội bạn thân. Nhiều lúc nó nhận xét anh rất vô tâm.

Ngủ muộn dậy muộn đã thành quy luật tự nhiên. Sáng hôm sau nó phát hiện mắt mình sưng húp (không phải vì khóc mà vì ngủ nướng), mặt hơi sưng, bầu bầu như bịch nước, xuống giường giẫm ngay vào em gấu bông ngã lăn chỏng chơ. "Con gái gì hậu đậu hết chỗ nói. Mai sau không biết thằng nào vô phúc lấy phải mày." Mẹ nó từng nói thế. Nó chỉ bĩu môi, không phủ nhận.

"Bing bong, bing bong..."

- Ai đấy, từ từ nào, bấm gì mà bấm lắm thế. Muốn phá chuông nhà người ta à?

Nó lẩm bẩm chạy xuống nhà, mở cửa, đi ra cổng. Nó thừa biết là ai rồi, ngay cả cách bấm chuông cũng không... dịu dàng tí nào. Chẳng thèm chào hỏi gì cả, nó vênh mặt lên bướng lắm.

- Anh là đồ không tim không phổi (2).

- Ở, không tim không phổi thì sống làm sao được?

- Thôi, không thèm nói với tên đầu gỗ anh nữa. Em đi ăn sáng đây.

- Ăn sáng gì nữa bà cô ơi, mười hai giờ trưa rồi.

Nó ngượng chín mặt, giờ mới nhận ra đầu tóc mình rối bù, đến mặt cũng chưa thèm lau. Vội vàng xoay người đi vào nhà, nó ấp úng thanh minh:

- Trưa... trưa thì không ăn sáng được à? Xong chiều lại ăn trưa, rồi tối ăn tối.

Ở khoảng cách không gần, cộng thêm tư thế không nhìn thấy mặt, nó vẫn mơ hồ cảm nhận được từng sợi tóc của anh rung lên sau nụ cười rất khẽ. Anh không nói gì nữa, kiên nhẫn đứng trước cổng nhà đợi nó. Thỉnh thoảng ngó qua khung cửa sổ, nhìn thấy bóng anh in dưới mặt đất và kéo dài ra mãi, nó thầm nghĩ:

"Thật tốt vì có người đợi mình."

2. Hạ hoang mang.

Nó trang điểm lâu lắm, thay quần áo hết mấy tiếng đồng hồ chưa xong. Mọi người nhận xét nó xinh sẵn rồi, nhưng nó lại sợ chưa đủ hoàn mỹ trong mắt ai đó. Thế nên nó soi đi soi lại con bé trong gương, cảm thấy nếu đổi sang màu son khác chắc chắn sẽ đẹp hơn. Mà khoan, ai lại phối màu đen và xanh nước biển nhỉ, trời nóng thế này mặc quần jean có ổn không. Cứ thế, nó phân vân rồi đổi đi đổi lại. Kế hoạch ban đầu là hẹn nhau đi ăn sáng, nhưng nó biết sau đây hai đứa sẽ có một bữa trưa vui vẻ.

- Trời ơi! Em ngủ ở trên đó hả?

- Mới có... ba tiếng thôi mà, anh không đợi được thì về đi.

Tất nhiên, anh chẳng bao giờ đôi co với nó.

Váy xếp li màu tím than và áo thun trắng in hình hai bé mèo Hello Kitty là lựa chọn cuối cùng của nó. Anh khen nó xinh. Nó cũng đồng ý rằng mình xinh, nhất là sau khi mái tóc được nhuộm highlight màu trắng. Trong năm học cô giáo chủ nhiệm không cho nó nhuộm tóc, nhưng giờ đang kỳ nghỉ hè nên nó chẳng kiêng dè ai. Nó nghĩ trông thế mới cá tính chứ.

Ngày đêm luân chuyển tự nhiên. Một tuần có bảy bình minh, bảy hoàng hôn, chỉ có duy nhất ngày chủ nhật là không được lập trình theo cách nhàm chán. Hôm đó nó sẽ không ngủ nướng vì biết anh sẽ qua sớm. Hai đứa sẽ khoác tay nhau đi ra phố, huyên thuyên không ngớt hoặc lặng im không nói gì. Nó thích cảm giác mỗi lần đi qua, mọi người đều ngoái lại nhìn nó và anh với ánh mắt ngượng mộ. Nó thật không biết nếu một ngày anh rời xa nó, thế giới nhỏ bé tội nghiệp sẽ xoay về hướng nào.

- Này, chuyện anh nói hôm trước có thật không?

- Thật mà, năm sau bố mẹ muốn anh đi du học.

Mặt nó hơi xị xuống, nhưng mấy giây sau lại tươi như hoa. Nó ngốc lắm, tin rằng chỉ cần nó ở đây thì anh sẽ không đi đâu hết. Hơn nữa từ năm nay tới năm sau còn nhiều tháng nữa, tại sao phải lo lắng về những chuyện chưa từng xảy ra nhỉ?

- Thôi kệ đi! Anh mà đi thật em... thích người khác, lo gì.

- Em nói thật hay đùa thế?

- Ai thèm đùa với anh.

- Ơ, thế không đợi anh à?

- Hmm... chắc không. Khoảng cách xa xôi, đợi chờ lôi thôi, mệt lắm. Trừ khi...

- Trừ khi gì?

- Trừ khi anh dẫn em đi ăn mì bò xúc xích. Em ăn thịt bò và xúc xích, anh ăn mì, ok không?

- Trời ơi, còn gái gì ham ăn dễ sợ, đã thế toàn đòi ăn thịt.

Than vãn vậy nhưng anh vẫn dẫn nó đi. Nó chén liền hai tô to bự, không ngừng nức nở khen ngon.
Bản tình ca màu nắng

Bản tình ca màu nắng

Họ đã xa nhau sáu năm. Cứ ngỡ rằng khoảng cách sẽ dập tắt tình yêu nhưng đối với

22-06-2016
Chiều nay mưa

Chiều nay mưa

Cơn mưa lại về trước ngõ làm ủ dột cả một buổi chiều. Mưa thường đến với

22-06-2016
 Chồng à, em yêu anh!!!

Chồng à, em yêu anh!!!

Quán cafe quen thuộc của vợ chồng tôi, khung cảnh quán bình thường, cũng không phải vì

23-06-2016
Em còn yêu anh không?

Em còn yêu anh không?

Lúc nửa đêm, máy di động của cô gái có tin nhắn mới, cô lười biếng bò dậy khỏi

23-06-2016
Màu của tình yêu

Màu của tình yêu

"Anh đi đây". Ba chữ ấy đến với với tôi lặng lẽ vào buổi sáng đẹp trời, Hoàng

23-06-2016
Vẫn sẽ là anh và em

Vẫn sẽ là anh và em

Định mệnh đã sắp đặt trong trái tim anh chỉ mang một hình bóng... *** 17 năm

23-06-2016
Là chính mình

Là chính mình

“Tuổi trẻ lạc lối. Cuộc đời này, gặp nhau đã là một mối duyên...”. *** Phương

23-06-2016
Bước hụt

Bước hụt

Ngày báo tin đậu đại học, nó vừa vui vừa lo, xa ba mẹ, gia đình, nó không dám chắc

22-06-2016
Dừng lại để yêu...!

Dừng lại để yêu...!

Để yêu thương, không phải là lúc nào cũng là chạy theo và bất chấp, mà đôi khi đơn

22-06-2016
Cách dạy con kì lạ

Cách dạy con kì lạ

Cậu bé vì quá thích cuốn sách trong hiệu sách nên đã lấy trộm và bị ông chủ bắt

23-06-2016
Miền kí ức về má

Miền kí ức về má

Hay là con ở nhà với cha má hen!, con không đi Sài Gòn học đâu? *** Một buổi chiều

22-06-2016
Khi xương rồng nở hoa

Khi xương rồng nở hoa

Tôi ngồi chống cằm bên cửa sổ, nhìn chậu xương rồng đặt trên bệ, nhớ lại cách

22-06-2016
Thôi thương, thôi nhớ

Thôi thương, thôi nhớ

"Người ta cứ bảo em khôn, lấy ông Việt kiều đi Tây đi Mỹ cho sướng chứ theo chi chú

23-06-2016
Bạn thân

Bạn thân

Trên đời này, có một đứa, hễ học giỏi hơn mình, điểm cao hơn mình là mình ghét,

22-06-2016
Mình đã từng quen nhau

Mình đã từng quen nhau

Nick cậu ấy không sáng. Yahoo của tôi chỉ có duy nhất nick của cậu ấy, mang tên Light, 1

23-06-2016
Nhật ký của tử thần

Nhật ký của tử thần

19:00 pm Việt Nam. Chỉ khẽ lắc mình trong vòng nửa cái chớp mắt Y đã đằng không lơ

22-06-2016