
Đời mẹ
Nhiều lúc nó thấy mẹ đang ăn cơm và dừng đũa. Đôi mắt mẹ nhìn về khoảng trời xa
Nhiều lúc nó thấy mẹ đang ăn cơm và dừng đũa. Đôi mắt mẹ nhìn về khoảng trời xa
Ngồi trên xe từ sân bay về nhà, cô chẳng biết nói gì trong câu chuyện phiếm về cuộc
Ngày nào đó có thể bếp không còn đỏ lửa, ngày nào đó có thể không còn những trăn
Nhớ yahoo, nhớ cả một chặng đường đời của mình gắn với nó... *** 1. Nhớ nhất
Dù có sự khác nhau về vùng miền, về phong tục, tập quán của từng địa phương đi
Thật khó để chấp nhận sự thật nhưng khi đã muốn làm người yêu của Trang anh cũng
Tôi khác Viễn, tôi thích đắm mình trong những điều đã vụn vỡ, còn Viễn thì vứt
Hai người khách bộ hành đang đi cùng nhau trên một con đường thì một người bỗng
Lũ ếch đã chán chường mệt mỏi với việc tự trị. Chúng đã được tự do quá nên
"Anh có biết, điều mà em hối hận nhất là gì không?" "..." "Là em không thể yêu anh
"Mẹ thương con biển hồ lai láng Con thương mẹ tính tháng tính ngày." *** Tại ngôi nhà
Nắng xuân về sưởi ấm những vui buồn, dang dở trong mỗi con người. *** Những cơn
Có những thứ có thể thay đổi được nhưng cũng có những thứ sẽ mãi luôn ở đó
Tôi nhận ra, dù thế nào, thì chị vẫn vẹn nguyên trong trái tim tôi, nó chưa bao giờ phai
Giờ thì tôi cũng đã tự cảm thấy cuộc sống rất có giá trị, cuộc sống còn rất
"Chúng ta chia tay nhé?" Anh nhìn cô với đôi mắt nâu nhạt. Tại sao anh lại hỏi cô câu
Ngày nào đó có thể bếp không còn đỏ lửa, ngày nào đó có thể không còn những trăn
Tuấn một mình lê bước chân trên con phố dài mang trong lòng một nỗi buồn vô tận.
Tại sao anh không về nhà? Tại sao anh để cho người phụ nữ đó gọi điện mà không
Có lẽ trong tâm thức của mỗi người khi nhắc đến dì ghẻ chắc chắn là một người
Tại sao anh không về nhà? Tại sao anh để cho người phụ nữ đó gọi điện mà không
Trong cơn mơ, tôi thấy một bìa rừng chạy dài hun hút, xa xa thấp thoáng một ánh mắt
Sau nhiều năm lăn lộn chốn tình trường phải thú thật với các bạn tôi đã quá ngán
Cái gì đến rồi sẽ đến. Cái tan dù có vững bền, dù có đẹp đẽ mấy rồi cũng
Tôi muốn viết về... 1 người phụ nữ "rất" bình thường trong xã hội - nhưng là nguồn