Mối tình đầu không phải chỉ là đau!

Mối tình đầu không phải chỉ là đau!

5 sao 5 / 5 ( 56 đánh giá )

Mối tình đầu không phải chỉ là đau!

↓↓


Mẹ của Phong cũng gục xuống khi nghe bác sỹ nói như vậy. Chắc bà đang rất hối hận vì lo mải mê việc kinh doanh mà không quan tâm nhiều đến con trai của mình. Còn Quỳnh cô ngồi đó như người mất hồn, không biết nói gì nữa bao nhiêu dự định của cô và anh đã tan thành mây khói, không còn gì nữa rồi. Những mơ ước, hy vọng về cuộc sống tốt đẹp của hai người giờ đây cũng không còn nữa. Bước vào bên cạnh giường bệnh của anh, thấy Phong nằm bất động, cô chỉ ước gì nhìn thấy dáng vẻ kiêu ngạo, lạnh lùng của anh ngày xưa. Dù anh có kiêu ngạo cũng được miễn là không phải nằm ở đây. Cô như không tin vào mắt mình, cô cứ đứng đó như một bức tượng hồi lâu.

- Quỳnh ơi, em về nghỉ đi, ngày mai lại tới.

Tiếng Kiên nói dường như cô cũng không nghe thấy, Linh lay cô:

- Quỳnh ơi, Quỳnh ...

Lúc này cô mới quay người lại:

- Mình không sao, mình muốn ở lại đây thêm chút nữa.

Tối hôm đó là thứ 6 ngày 13...

Suốt một tuần kể từ hôm đó, ngoài giờ dạy cô đều đến để thăm Phong, cô luôn mong kỳ tích sẽ xảy ra, để cô được nói với anh một điều mà cô chưa bao giờ nói. Nhưng những ngày cô đến đó vẫn là cảnh tượng chỉ do cô mong ước mà thôi. Cô biết kỳ tích sẽ không xảy ra rồi.

Sau một tuần Phong nằm viện, Quỳnh nghe mẹ Phong và anh Kiên nói sẽ đưa Phong qua Mỹ xem thế nào. Hy vọng thì rất nhỏ nhoi nhưng bà cũng muốn làm hết sức mình. Ngày đưa Phong lên máy bay cùng gia đình qua Mỹ, cô không nghe được lời tạm biệt và lời hứa sẽ quay về của anh. Nhưng cô vẫn hy vọng, hy vọng dù chỉ là một chút...

Từ khi gia đình Phong đi, Quỳnh luôn hỏi thăm tình hình từ Kiên nhưng vẫn không có tin tức gì. 1 tháng, 2 tháng, ... 5 tháng rồi một năm trôi qua, cô không có bất cứ tin tức gì của Phong và gia đình anh nữa. Cô thấy buồn và mọi hy vọng cũng sụp đổ. Ngày Linh kết hôn, Linh đã nói với cô:

- Tớ biết nói với cậu thế này thật không nên nhưng cậu cũng phải tìm một người khác và tiếp tục cuộc sống này, hãy cố gắng quên Phong đi. Đợi chờ như vậy đâu có kết quả gì.

Kiên cũng đã khuyên Quỳnh hãy tìm một cuộc sống mới cho mình, dừng mãi hoài niệm về quá khứ như vậy nữa.

Quỳnh chỉ cười:

- Quỳnh không sao đâu, mọi người cứ yên tâm.

Lang thang bước đi một mình trên con đường về sau tiệc cưới của Linh, Quỳnh thơ thẩn nghĩ về những điều Linh và Kiên đã nói. Nhưng quên Phong ư? điều đó sao khó quá đối với cô. Không phải Quỳnh không có người theo đuổi nhưng cô không thể quên được Phong, làm sao cô có thể làm được điều đó đây. Quỳnh nghĩ về những lời bạn bè nói về mối tình đầu lúc nào của không có kết quả tốt đẹp, ngày đó cô đã cười cho rằng điều đó không đúng. Nhưng bây giờ cô phải chua chát chấp nhận, hỏi tại sao mối tình đầu cứ phải là đau?

***

Hai năm sau nữa.

Những năm tháng miệt mài trên giảng đường đã giúp Quỳnh dần vơi đi nỗi nhớ Phong nhưng cô vẫn chưa yêu thêm một người nào hết. Linh đã có một cô con gái rất xinh mà Quỳnh nhận làm mẹ nuôi nên cũng thường xuyên qua lại bên đó.

Hôm đó, sau giờ dạy trên giảng đường Quỳnh vội về nhà chuẩn bị để tối đi dự tiệc mừng sinh nhật con gái Linh tại nhà hàng Astar. Bước vào nơi đã từng một thời gắn bó với Phong cô thấy một chút nhớ nhung, trống trải hiện về trong tấm trí của mình, nỗi nhớ người cũ lại hiện về rõ nét như mọi chuyện mới xảy ra từ hôm qua.

- Quỳnh ơi..

Tiếng Linh gọi làm cô bừng tỉnh, cô bước đến bên bàn bế con gái, cùng mọi người hát và thổi nến sinh nhật rất vẻ. Sau khi mọi người thay nhau chúc mừng và tặng quà con gái Linh xong thì Linh tuyên bố:

- Bây giờ mới là phần quan trọng nhất, xin mời mọi người nhìn lên sân khấu.

Tất cả ánh đèn vụt tắt, tiếng nhạc vang lên. Trên sân khấu có một người đang ngồi:

- "Đi qua bao nhiêu khó khăn, đi qua bao nhiêu nỗi thăng trầm anh đã rất hạnh phúc...Làm vợ anh nhé anh có một bờ vai đủ rộng, một vòng tay ấm, một trái tim luôn thấu hiểu em.."

Tiếng hát ấm áp cùng tiếng đàn ghi ta vang lên khiến cho Quỳnh bật khóc. Khi ánh đèn sân khấu chiếu xuống khuôn mặt chàng trai đó, rất nhiều người bạn bè của cô và anh đã rất ngạc nhiên. Anh nhìn cô vừa đàn hát vẫn ấm áp và mỉm cười giống như ngày đầu anh hát tặng cô vậy. Nhưng còn Quỳnh từ ngỡ ngàng, sững sờ rồi xúc động, cô chỉ biết khóc.

- Cảm ơn em đã đợi anh ba năm và anh cũng đã giữ được lời hứa của mình.

Ôm Quỳnh vào lòng nước mắt Phong cũng đã rơi. Quỳnh chỉ biết đứng trong vòng tay của anh và khóc. Ngày hôm nay cô khóc không phải vì những đau buồn của năm tháng qua nữa, cô khóc vì hạnh phúc, vì niềm vui và vì những điều ước của cô đã thành sự thật.

Trong màu áo trắng tinh khôi của một cô dâu, Quỳnh rạng rỡ bước đi trong tiếng vỗ tay rộn ràng của bạn bè và người thân, ngày hôm nay những đợi chờ của cô cũng đã trở thành hạnh phúc. Và cô biết mối tình đầu không phải chỉ là đau...

Ngọc Ánh
Đông này không có anh

Đông này không có anh

Có sai không khi em cứ mãi yêu anh, yêu một người đã có người để thương, yêu như

22-06-2016
Điệp khúc trên tóc em

Điệp khúc trên tóc em

"Nơi ấy từng in dấu chân,Có mấy lần trên phố quen, em đến và mang phút giây diệu kì,

23-06-2016
Biển gọi tên anh

Biển gọi tên anh

Cậu mong rằng một ngày nào đó, biển sẽ gọi tên cậu, và rồi trái tim cậu lại

22-06-2016
Nghe bằng trái tim

Nghe bằng trái tim

"Nếu đôi tai không thể lắng nghe, hãy cảm nhận bằng trái tim" *** Alice là nhạc công

22-06-2016
Gã

Vâng. Lại là gã. Chính gã chứ không phải ai khác. Gã lại đến tìm Linh. Cứ rảnh là

22-06-2016
Mối tình đầu

Mối tình đầu

Thế là chúng tôi chia tay nhau, chỉ tiếc rằng chúng tôi mới chỉ nắm tay nhau chạy nhảy

23-06-2016
 Chồng à, em yêu anh!!!

Chồng à, em yêu anh!!!

Quán cafe quen thuộc của vợ chồng tôi, khung cảnh quán bình thường, cũng không phải vì

23-06-2016
Ông đa tình

Ông đa tình

Mà ai thì cũng phải vậy thôi! Những người mình càng thương thì mình càng ít đề

23-06-2016
Ván bài lật ngửa

Ván bài lật ngửa

Phụ nữ, nếu đã yêu thì dù sống chết, dù có phải xuống địa ngục cũng không từ

23-06-2016
Chênh vênh

Chênh vênh

Hình ảnh của con thuyền cứ lướt trên dòng sông trong những luồng gió cứ chống

22-06-2016
Rơm

Rơm

Người ta thường cảm nhận những thơm bùi từ hạt. Nhưng không nhiều người đứng

23-06-2016
Oan gia

Oan gia

1. Tôi ghét Nguyên, thật sự rất ghét, vì đúng là từ nhỏ nhỏ đến lớn cậu ấy chỉ

23-06-2016
Nó và hắn

Nó và hắn

Nó Tóc tém, cao 1.56m ,chuyên mặc quần Jeans, áo sơ mi đủ loại. Nó mạnh mẽ, cá tính,

22-06-2016
Chờ để yêu

Chờ để yêu

Giờ thì tôi cũng đã tự cảm thấy cuộc sống rất có giá trị, cuộc sống còn rất

22-06-2016
Ba là mùa xuân

Ba là mùa xuân

Càng lớn càng nhận ra Tết không phải là ngày hội của trẻ con mà là những khoảnh

22-06-2016
Gã khờ

Gã khờ

Thảo bình tĩnh nói điều cô muốn: - Mình làm người yêu của nhau, anh nhé! Nhìn vẻ

23-06-2016
Xin hãy tha lỗi cho em

Xin hãy tha lỗi cho em

Mạnh nghe được hết câu chuyện giữa mẹ và Lan. Nghe những lời Lan nói, Mạnh cảm

23-06-2016
Trôi

Trôi

Có những thứ có thể thay đổi được nhưng cũng có những thứ sẽ mãi luôn ở đó

22-06-2016
Người mẹ yếu đuối

Người mẹ yếu đuối

- Có phải mẹ qua laị với ông Thành bấy lâu nay đúng không, con ghét mẹ? *** Là con

22-06-2016

Insane