Bao nhiêu tỏi ớt cho vừa?

Bao nhiêu tỏi ớt cho vừa?

5 sao 5 / 5 ( 56 đánh giá )

Bao nhiêu tỏi ớt cho vừa?

↓↓
Cả phòng creative cũng chẳng biết phải làm sao, ai nấy cứ lui cui làm việc.

Thời gian dài đằng đẵng. Cường hãi đến độ không dám rút khăn tay cho My lau. Ánh mắt My long lanh nhìn Cường, gằn dỗi một cách ngây thơ, rồi cô lẳng lặng thu dọn đồ đạc và biến ra khỏi công ty.

- Mày biết không Cường? Có những người mình rất thương, nhưng không nên thương. Vì tình thương của mình chỉ làm họ đau đớn thôi! Họ không có khả năng đón nhận tình thương, hoặc bộ lọc tình thương của họ hỏng lâu rồi ... Con My này là thế! Dũng vỗ vai Cường. Trừ phi mày phải là thiên tài, à, ... thiên tài ăn tỏi ớt. Con My thấy có người hơn mình, nó chán quá, nó bỏ đi ăn thứ khác. Đúng lúc đó, mày thuê một đứa nhỏ bán ô mai ngon chạy ngang rao bừa: "Ai mua ô mai chừa yêu đây? Đắng lắm chỉ có ác nhân mới dám ăn!" Cá là con My mua, mà khi nó đã ăn ô mai rồi thì nó sẽ thấy đời từ từ ngọt ngào ... Nhưng mà rồi thì thỉnh thoảng nó cũng lên cơn lại thôi, mày có thời gian để đút ô mai cho nó ăn liên tục không? Ha ha, tao đùa đó! Túm lại, nếu yêu con My, mày phải chữa lại bộ óc cho nó. Mà mày thấy óc hư có ai chữa được bao giờ không?

Cường thở hắt ra. Cả đời anh chưa từng gặp khó khăn trong việc yêu thương người khác và cho họ biết họ được yêu thương. My là trường hợp nan giải, vô cùng nan giải.

- My ơi! Anh chỉ muốn em biết một điều, đối với anh, mọi thái độ của em đều có lí do của nó. Đừng để cho mình buồn quá nghen em! Cường gọi điện cho My.

- Anh chẳng hiểu gì về tôi cả. Mà tôi cám ơn anh vô cùng. Im lặng một hồi lâu, My nói, giọng đã lân lẫn nước. Rồi cô cúp máy.

Cường thiết nghĩ, với mối quan hệ non trẻ của anh và cô, vậy là hay rồi. Có khi không hiểu nhau thế mà hay. Mà sao anh thương My đến thế? Anh về kể với bạn gái, bạn gái anh liếc cong:- Anh đừng có nói là anh yêu con nhỏ đó đó nha! Mấy ông là cứ hay thấy ai đáng thương, là lạ là sáp vô đi. Bữa nào nó lên cơn là anh tàn đời.

Phụ nữ thường kém thương cảm cho phụ nữ, nên đàn ông phải làm thay. Nhưng liệu sự cảm thương có thể vào được bên trong một cô gái ngờ vực tình thương không? My sống như một vết thương vậy, khử trùng bằng tỏi ớt.

***

My rời công ty được 2 năm. Thỉnh thoảng, mọi người vẫn nhắc về My Tỏi trong những cuộc bông phèng. Họ nhìn quá khứ thanh thản quá! Ngày đó, My đã đau khổ biết bao, nhưng đối với họ, đó chỉ là do cô nghĩ quá lên. Với họ, cô là một "bạn đồng nghiệp đáng thương đã tự bi kịch hóa đời mình". Sự ra đi của cô bình thường quá, không gay cấn như những cuộc ra đi vì lương bổng không xứng đáng, mâu thuẫn ngầm, hay vi phạm kỉ luật.

Còn Cường, về sau, anh còn nhiều lần cảm thương không thành nữa. Dẫn đến, anh ít cảm thương hơn, và dần trở thành một kẻ đáng được thương cảm. Không được sống đúng theo những gì mình nghĩ về mối quan hệ người – người, Cường vật vờ trong cuộc sống của các bạn đồng nghiệp sung sức và giàu tham vọng. Anh lấy vợ và chẳng mấy chốc rơi vào trạng thái trầm cảm, anh không muốn thương vợ nữa, kì lạ, anh có một khát khao kì dị là ... bị vợ bỏ. Anh không muốn là người tước đoạt tình thương, anh muốn là kẻ bị tước đoạt, dễ chịu hơn nhiều. Anh không muốn vợ khóc vì niềm kiêu hãnh bị đạp bẹp. Cường bắt đầu dùng tỏi, để lãng quên đi mùi hương kín đáo của vợ. Anh biết, chỉ khi nào người ta quên được mùi hương người yêu dấu, sợi dây tình cảm mới chấm dứt. Ăn tỏi không đủ nồng, Cường bắt đầu dùng sang ớt. Anh giầm nát ớt, đựng trong một lọ hoa nhỏ, ngày ngày hít thở cái mùi nồng nàn đến cháy lỗ mũi đó.

Trong lúc làm điều đó, anh nhớ về My. Không biết bằng cách nào, cô gái nhỏ có được vết thương lòng của cô ấy. Nhưng anh thì biết vì sao mình lại bắt chước cô chơi trò dựng rào cản bằng tỏi ớt này.

Một lần, Dũng xô cửa bước vào phòng mạng, mùi hương tỏi ớt sộc lên khiến anh phát buồn nôn, nước mắt giàn giụa.

- Ê! Thằng kia! Mày làm cái trò gì đàn bà vậy hả? Bắt chước đàn bà hả mậy? Dũng la bài hãi.

Cường ngồi im không nói. Sẽ chẳng ai bên ngoài hiểu được vũ trụ giằng xé bên trong tâm hồn anh, nỗi băn khoăn về tình thương làm cho người khác hạnh phúc và tình thương làm cho người khác đau khổ.

- À! Thấy mày vậy, tự dưng tao nhớ ra! Tao vừa gặp con My Tỏi cách đây ít lâu!Dũng dỡ túi đựng máy sang một bên, ngồi xuống.

- My giờ sao rồi? Cường quyết định hỏi thăm.

- Nó bình thường, đang đảm đương một chức vụ quan trọng trong công ty truyền thông. Làm việc đâu ra đó, cười cũng nhiều, nhưng tao cho là nó vận dụng các biện pháp xã giao thôi! Con đó khó lòng thay đổi lắm! Nhìn mắt nó là tao biết liền! Dũng kể.

- Còn mùi tỏi ớt? Cường hỏi dồn.

- Không có mùi tỏi ớt. Dũng hít hít một hồi rồi đáp. Chắc nó đã làm chủ được nỗi kì quặc của chính nó mà không cần có sự hỗ trợ của gia vị.

Cường rùng mình vì câu nói đó. Hèn chi mà con người cứ ngày một trở nên lạnh lùng và hoang vu. Anh ráng gân mình hít cho đầy mùi tỏi ớt. Về nhà, anh không dám dùng. Vợ anh mà ngửi thấy mùi hương đó là sẽ gầm lên, bù lu bù loa:- Anh vẫn còn nhớ cái con điên loạn đó hả? Nó bắt mất hồn chồng tôi rồi, trời ơi! Con phù thủy!

Một đêm, đau đớn quá, anh giữ chặt bàn tay đấm bồm bộp của vợ lại:- Chỉ là ... khử trùng vết thương thôi! Em chưa có làm sao em biết?

***

Lúc từ phòng xử ly hôn bước vào nhà thờ dự lễ, tình cờ Cường ngồi cách My ba hàng ghế. Thần thái của cô hệt như lần đầu anh gặp. Hơi hơi u buồn, thoát tục, miệng cô rơm rớm ca từ đáp lễ, và tay cô dắt một đứa bé xinh xinh. Đứa bé sún răng đang ngậm một bình sữa, bỗng dưng quay về phía Cường nhoẻn cười xinh ơi là xinh! Giống hệt như My!

- Ôi! Thế ra anh và chị ...? My tròn xoe mắt.

- Tôi cũng khổ tâm lắm My à! Tôi lỗi đạo mất rồi! Cường cúi đầu.

- Anh ạ! ... Tôi cũng gần như thế! Bây giờ chúng tôi tạm xa nhau. Nhưng chắc là sẽ xa mãi mãi. Lỗi tại tôi anh ạ! Anh ấy ghét mùi tỏi ớt xung quanh tôi. Anh ấy ghét vì không sao chạm được vào tâm hồn tôi. Nhưng tôi không thể thôi dùng nó, vì tôi... My ngân ngấn nước mắt.

- Anh hiểu! Như một thứ lấp chỗ trống, như một thứ để quên cảm xúc ... Cường buồn bã, và anh chia tay My.

Đứa con cô vẫn cười. Với nụ cười đó, chắc rằng sẽ không có vết thương nào vào nổi trái tim nó...
Tự chịu trách nhiệm

Tự chịu trách nhiệm

Đừng bị cái suy nghĩ là người phụ nữ nhất thiết phải cần một người đàn ông

23-06-2016
Độc thân tuổi 27

Độc thân tuổi 27

27 tuổi, cũng đã được một nửa của đời người. Ở cái tuổi biết mình đang từng

23-06-2016
Hàng xóm

Hàng xóm

Ở đâu trên trái đất này chúng ta sống cũng cần hàng xóm và tình làng nghĩa xóm mới

22-06-2016
Ký sự ngày mưa

Ký sự ngày mưa

Tình cờ trong một lần về nhà ôn thi, tôi có được nghe một câu chuyện về một

22-06-2016
Hàng xóm

Hàng xóm

Ở đâu trên trái đất này chúng ta sống cũng cần hàng xóm và tình làng nghĩa xóm mới

22-06-2016
Tự chịu trách nhiệm

Tự chịu trách nhiệm

Đừng bị cái suy nghĩ là người phụ nữ nhất thiết phải cần một người đàn ông

23-06-2016
Sinh linh xóm nghèo

Sinh linh xóm nghèo

"Phá nó đi. Ngày mai đi phá liền cho tao." "Nhưng nó là con ông mà?" "Làm sao tao biết nó

23-06-2016
Hương trà gừng

Hương trà gừng

Nguyên chắc chắn rằng mình sẽ quên. Dẫu cậu biết rằng sự lãng quên ngay cả bản

23-06-2016
Đông này không có anh

Đông này không có anh

Có sai không khi em cứ mãi yêu anh, yêu một người đã có người để thương, yêu như

22-06-2016
Trôi

Trôi

Có những thứ có thể thay đổi được nhưng cũng có những thứ sẽ mãi luôn ở đó

22-06-2016
Thiên Thần của mẹ

Thiên Thần của mẹ

"Cái thai chưa được 3 tháng, cháu nên quyết định giữ lại đứa bé hoặc bỏ

22-06-2016
Người lạ từng quen

Người lạ từng quen

Tôi thường ít khi muốn đi xa. Đơn giản vì sau mỗi chuyến đi lại cảm thấy mình mắc

22-06-2016
Làm bạn thôi anh nhé

Làm bạn thôi anh nhé

Tôi nhắn cho anh 1 sms khi anh chưa kịp nói những câu tôi cần nghe...vì tôi biết rằng có

23-06-2016
Lá cuối năm

Lá cuối năm

Đời người cũng giống như chiếc lá. Mỗi năm Tết lại đến một lần. *** Đó là

23-06-2016

Disneyland 1972 Love the old s