Insane
Như một giấc mơ

Như một giấc mơ

5 sao 5 / 5 ( 56 đánh giá )

Như một giấc mơ

↓↓
Tôi nhận ra, dù thế nào, thì chị vẫn vẹn nguyên trong trái tim tôi, nó chưa bao giờ phai mờ đi cả.....

***

Như một giấc mơTải về

Tôi có một anh trai và một chị gái song sinh. Chị tôi là Hạ Thảo, tôi tên là Hạ Vy. Cũng giống như những cặp song sinh cùng giới khác, chúng tôi là hai nửa không thể tách rời. Chúng tôi giống nhau từ cách ăn mặc, kiểu tóc cho đến dáng hình. Giống nhau là vậy nhưng nhiều lúc tôi rất ghen tỵ với chị. Chị đáng yêu hơn tôi, dịu dàng hơn tôi và cũng mạnh mẽ hơn tôi rất nhiều. Chị học rất giỏi và luôn là một phó bí thư đoàn trường năng nổ. Còn tôi, tôi chỉ sống trong cái bóng của chị. Ở lớp cũng như ở ngoài, mọi người thường nhầm hai chúng tôi với nhau. Có nhiều khi thầy cô còn gọi nhầm tôi là Hạ Thảo hoặc ngược lại. Tôi không có tài năng gì nhiều. Thứ duy nhất tôi đam mê từ bé đó là vĩ cầm.

Vĩ cầm theo tôi từ bé. Chẳng biết vì sao tôi lại thích đàn nữa. Chỉ biết tôi rất thích cái cảm giác được đặt đàn lên vai và kéo. Bố cho tôi đi học violin. Chị lại muốn học piano. Lúc đầu, tôi giận chị, nhưng mãi sau tôi mới hiểu: chị muốn có thể hòa chung với tôi vào những bản nhạc vĩ cầm. Chị không bao giờ bỏ quên tôi.

Chúng tôi cứ thế lớn lên, lớn lên.

Cạnh nhà tôi là nhà của anh Hải Nam. Hải Nam là bạn thân cửa anh trai tôi từ nhỏ. Anh đẹp trai, thông minh và hài hước. Ngoài bố mẹ thì duy chỉ có anh Hải Nam là người không nhận nhầm chúng tôi mà thôi. Chị Hạ Thảo đã thích anh Nam ngay từ những ngày còn bé khi chúng tôi bên nhau. Mới đầu, mọi người đều cho rằng đó chỉ là thứ tình cảm trẻ con và không rõ ràng. Nhưng dần dần, chị đã chứng minh cho mọi người thấy đó không hề là thứ tình cảm vớ vẩn.

3 tháng nữa chúng tôi tròn 18 tuổi.....

Chị Thảo nói sẽ tỏ tình với anh vào đúng ngày hôm đó. Chị đã chuẩn bị cho cái ngày quan trọng này từ rất lâu rồi. Tôi nhìn chị tíu tíu chuẩn bị mà thấy có cái gì đó nhói lên trong lòng. Có những tình cảm mãi mãi là hư vô chỉ dám chôn trặt nơi trái tim. Nó sẽ mãi mãi nằm ở một góc khuất nơi tâm hồn và chẳng ai tìm thấy. Tôi không phải là một kẻ ruồng rẫy mọi nỗi đau. Trái lại tôi còn rất trân trọng nó. Vì những nỗi đau sẽ khiến tôi mạnh mẽ hơn, can đảm để đi tới ước mơ của mình, cho tôi mơ về một hạnh phúc thật đẹp.

Mạnh mẽ lên nào, Hạ Vy.

Tuấn là tên học cùng lớp và ngồi dưới tôi. Phải nói rằng Tuấn là một tên thông minh nhưng cũng rất láu cá. Thường bày đủ mọi trò để chọc phá mọi người. Tôi và hắn giống như nước với lửa, chỉ cần chạm nhẹ là lại có chiến tranh. Nhiều hôm bị ra ngoài cửa đứng mà vẫn không chừa. Đằng sau bức tường lớp học chúng tôi vẫn cứ cãi nhau, cho đến khi bị lên phòng viết bản kiểm điểm mới chịu ngừng lại.

Mặc dù quậy phá nhưng hắn lại là một người sống khá tình cảm. Tôi biết được điều đó từ cái hôm tôi trốn tiết lên sân thượng và khóc một mình. Tôi sợ có ai nhìn thấy nước mắt của tôi. Tôi sợ hình ảnh vui vẻ, hồn nhiên của mình sẽ bị phai mờ vì một chuyện không đáng có này. Hôm đó là ngày biết tin chị vào đội tuyển toán của thành phố, còn tôi thì rớt. Cuối cùng thì tôi vẫn chỉ lù mờ đằng sau cái bóng của chị. Dù cố thế nào đi nữa tôi cũng không thể nào bằng chị. Tuấn tìm thấy tôi như tìm thấy một con mèo ướt. Cậu ta chẳng nói gì, cứ lẳng lặng mà ngồi xuống bên cạnh tôi.

- Sao cậu biết tôi ở đây- Tôi cáu kỉnh hỏi, mắt vẫn còn đỏ hoe.

- Kẻ bị mọi người xa lánh thì phải chạy trốn đến đây thôi.- Tuấn bình thản đáp

- Này, ăn nói cho cẩn thận, tôi không bị mọi người xa lánh. Chẳng qua là tôi muốn lên đây...... hóng gió thôi.

- Đã yếu lại còn cứ thích ra gió. Gió máy thế này, ăn mặc thì phong phanh, cảm lạnh bây giờ.

Tuấn vừa nói vừa cởi áo khoác của mình đưa cho tôi. Từ đầu tới giờ tôi mới để ý là mình chỉ mặc mỗi một chiếc áo sơ mi trắng mỏng manh của trường. Nỗi buồn, thất vọng đã khiến tôi chẳng cảm thấy lạnh. Chỉ khi tên này nhắc tôi mới chột dạ nhìn ra ngoài. Giờ đang là mùa đông, tiết trời lạnh buốt, không khí khô hanh. Ngày hôm nay cũng 12 độ chứ ít gì. Thế mà tôi vẫn phong phanh như thế, lại còn lên sân thượng nữa. Chắc ai mà biết lại tưởng tôi là đứa "thần kinh" cũng nên.

Chúng tôi cứ ngồi cạnh nhau như vậy mãi. Tuấn bảo tôi cứ dựa đầu vào vai cậu ấy khi muốn. Lúc bấy giờ tôi mới chợt hiểu, tuấn chững chạc và trưởng thành hơn tôi rất nhiều. Tuy bên ngoài cậu ấy là vậy, nhưng bên trong Tuấn là cả trái tim ấm áp. Tay cậu ấm, cũng giống như trái tim vậy. Rõ ràng tôi chỉ được phép mượn bờ vai này để dựa vào khi yếu lòng mà thôi. Bất giác đặt tay lên tim mình, tôi thấy nó đập nhanh hơn bình thường, mặt tôi nóng bừng. Cũng may là cậu ta không nhìn thấy, chắc không tôi độn thổ vì xấu hổ.

Tan học về, tôi nói chị cứ về trước, tôi có vài chuyện nên sẽ về sau. Chị do dự một lát rồi gật đầu, không quên nhắc tôi cẩn thận và nhắc tôi nhớ về đúng giờ cơm chiều. Tôi đợi xe buýt đi rồi mới quay đi. Tôi muốn ở một mình.

Tuấn từ đâu phi tới trên chiến mã là một con xe đạp thể hình màu vàng chanh của cậu ấy. Tuấn rủ tôi đi ăn kem. Tôi đang buồn nên cũng nhận lời ngay. Chẳng phải kem giúp con người ta vui hơn sao. Cậu ta chẳng cần biết tôi thích ăn gì đã gọi ngay tới 4 cốc kem, hai vani, hai chocolate.
Mùa nấm lại về

Mùa nấm lại về

Qua câu chuyện lần ấy, với tôi đó là bài học rất quý giá mà tôi mãi không bao giờ

22-06-2016
Con có quyền hạnh phúc

Con có quyền hạnh phúc

Người ta thường nghĩ tình yêu thay đổi hết mọi tật xấu của con người, có tình yêu

22-06-2016
Làm chồng khổ thật

Làm chồng khổ thật

Để trở thành một ông chồng tân tiến, biết chia sẻ và tạo điều kiện nghỉ ngơi cho

23-06-2016
Mẹ

Mẹ

Con nhỏ trong mắt tôi bỗng lớn vút lên. Cao tới mức để nhìn thấy cái trán dồ

22-06-2016
Bếp rượu

Bếp rượu

Ngày nào đó có thể bếp không còn đỏ lửa, ngày nào đó có thể không còn những trăn

22-06-2016
Mẹ kế

Mẹ kế

Có lẽ trong tâm thức của mỗi người khi nhắc đến dì ghẻ chắc chắn là một người

22-06-2016
Đôi đũa lệch

Đôi đũa lệch

Tại sao anh không về nhà? Tại sao anh để cho người phụ nữ đó gọi điện mà không

23-06-2016
Bánh giò

Bánh giò

Bánh giò sẽ mãi là người bạn đồng hành cùng con cho tới cuối đời. *** Lê đôi

23-06-2016
Bếp rượu

Bếp rượu

Ngày nào đó có thể bếp không còn đỏ lửa, ngày nào đó có thể không còn những trăn

22-06-2016
Hãy nắm lấy tay tớ

Hãy nắm lấy tay tớ

Ngày đầu gặp cậu, tớ không mấy ấn tượng về cậu bạn "lạnh như băng"ngồi ngay

22-06-2016
Ván bài lật ngửa

Ván bài lật ngửa

Phụ nữ, nếu đã yêu thì dù sống chết, dù có phải xuống địa ngục cũng không từ

23-06-2016
Màu của tình yêu

Màu của tình yêu

"Anh đi đây". Ba chữ ấy đến với với tôi lặng lẽ vào buổi sáng đẹp trời, Hoàng

23-06-2016
Cánh đồng

Cánh đồng

Có câu chuyện vui. À mà không biết là vui hay buồn. Rầm hay lễ gì đó nhà luộc gà

23-06-2016
Yêu thương quay về!

Yêu thương quay về!

Tuấn một mình lê bước chân trên con phố dài mang trong lòng một nỗi buồn vô tận.

22-06-2016
Một chuyến đi

Một chuyến đi

Ngồi trên xe từ sân bay về nhà, cô chẳng biết nói gì trong câu chuyện phiếm về cuộc

22-06-2016
Thư gửi chị dâu...

Thư gửi chị dâu...

Gửi chị dâu... Người ta thường nói: "Con gái sinh ra rồi sẽ làm con người khác, con

22-06-2016