XtGem Forum catalog
Oan gia

Oan gia

5 sao 5 / 5 ( 56 đánh giá )

Oan gia

↓↓
.. Huhu..." Cậu mau dậy đi, cậu không được chết, cậu mà chết thì ai cãi nhau với tôi nữa chứ!"

Tôi không biết mình cứ khóc rưng rức như thế bao lâu, chỉ đến khi bên tai tôi vang lên một giọng nói thều thào yếu ớt: "Cậu khóc gì chứ? Tôi vẫn chưa chết được đâu!"

Nước mắt làm tôi không nhìn rõ thứ gì, nhưng tôi lờ mờ thấy được cơ thể của Nguyên đang từ từ nhổm dậy – cậu ấy đã mở mắt rồi – cậu ấy không chết!

Tôi mừng rỡ ôm chầm lấy Nguyên mà thút thít: "Nguyên! Cậu tỉnh lại rồi...huhu..."

" Phải, làm cậu thất vọng rồi, tôi không chết như mong muốn của cậu được!"

Xì, trong tình trạng nói còn không ra hơi như vậy mà cậu ta còn không chịu yên phận nữa, thật đáng ghét! Tôi liền đẩy mạnh cậu ta ra một cái nhưng thấy Nguyên nhăn nhó vì đau lại thương tình đỡ lấy cậu ta:

"Này, cậu không sao chứ? Bị thương ở đâu vậy?"

"Tôi, vì cậu mà, bị gãy mất mấy cái xương rồi..."

"Há!"

"Nhưng... nếu cậu "thơm" tôi một cái thì tôi sẽ không truy cứu trách nhiệm đâu!"

Trời, hết chịu nổi với tên điên này. Trong hoàn cảnh thế này mà cậu vẫn còn đùa được, còn làm tôi suýt tin là thật nữa. Xem ra nếu không chọc tôi tức điên lên thì

tên Bảo Nguyên này không khỏi nổi bệnh đây mà!

"Đừng có đùa nữa! Trông cậu thảm hại lắm rồi đó, có biết tôi lo lắng thế nào không hả?"

"Cuối cùng cũng hiểu hả? Vậy cậu có biết tôi lo lắng thế nào không?"

Lo lắng? Cậu lo lắng cho tôi ư?

"Cậu lo gì chứ?"

"Đồ óc bã đậu! Nếu không phải tôi lo cậu đi một mình xảy ra chuyện thì có phải đi theo cậu trong khi sốt ba mươi tám độ rưỡi không?... Đó, nhắc mới nhớ, tôi vẫn còn đang mệt lắm đây này, ngồi yên lặng để tôi nghỉ ngơi đi!"

Nguyên nói rồi gục đầu vào vai tôi nhắm mắt ngủ, hơi thở nhanh chóng giữ nhịp đều đều. Chắc cậu ấy rất mệt!

Tôi thì vẫn đang ngỡ ngàng bởi những lời Nguyên vừa nói. Đây liệu có phải Bảo Nguyên mà tôi quen không nhỉ? Chắc là đúng rồi, vì cậu ấy vẫn ăn nói khó nghe như thế, ngay cả khi thể hiện thái độ quan tâm lo lắng cho người khác. Nhưng dù sao tôi cũng thấy rất ấm lòng!

Ngồi "ngắm" Nguyên ngủ một lát tôi mới lấy điện thoại gọi về "cầu cứu", đúng là tình trạng của cả hai chúng tôi bây giờ không thể tự lê thân về đến trại được!

3. Sau hôm đó trở về, cả tôi và Nguyên đều phải ở nhà một tuần để "dưỡng thương". Cổ chân tôi bị sai khớp, còn Nguyên thì phải băng nguyên một mảng to

tướng ở trên đầu, tay chân cũng bị sứt sát nhiều nữa. Do chân của tôi không tiện đi lại nên bình thường là Nguyên mò sang nhà tôi. Tuy chủ yếu vẫn là châm chọc nhau nhưng cũng nhờ vậy chứ không tôi chắc chết vì chán mất. Những chuyện diễn ra tiếp sau đó thì đúng như một bộ phim hài.... Hàizzz...

Action 1: Gia đình tôi!

Ông nội tôi vừa nhìn thấy Nguyên sang thì liền tới vỗ vai: "Nguyên hả cháu! Cảm ơn cháu nhé, may mà có cháu chứ không thì con Chi nhà này không biết giờ phiêu bạt đi đâu cùng diêm vương rồi. Mà chúa không sao chứ hả? Có đau ở đâu không? Hôm nay ở đây ăn cơm nhé để ông bảo mẹ con Chi nấu món cháu thích ăn!"

Trời! Ông ơi ông! Cháu mới là cháu gái của ông mà! Người nhà thì bỏ mặc, lại đi lo cho cháu của ông hàng xóm!

Tên Nguyên đó thì đắc chí ghe lắm, cậu ta cười típ cả mắt: "Hì hì, đó là bổn phận của cháu mà ông! Ông đã bảo "gả" Chi cho cháu mà, tất nhiên cháu phải bảo vệ cậu ấy!"

Aaa... Tên đáng ghet, lại chọc tôi nữa! mà cậu ta nói gì chứ -ai gả ai cho ai???

Thấy bộ dạng đầy căm phẫn của tôi, Nguyên liền chớp chớp mắt:

"Này, lườm gì chứ? Là ông đã hữa gả cậu cho tôi rồi đấy, phải không ông?"

"Ờ phải rồi, là ông đã quyết định vậy đấy!"

Tôi nghe ông nói vậy lập tức giãy nảy:

"Ai chịu chứ? Bây giờ là thời đại nào rồi? Ông thích thì đi mà lấy cậu ấy đi!"

"Con nhỏ này nói buồn cười, ông mà lấy được nó thì đã lấy lâu rồi!" – Nói rồi ông gạt luôn tôi sang một bên quay sang nói với Bảo Nguyên: " Cháu cứ yên tâm, con Chi mà không chịu ông không cho nó ăn cơm nữa, để xem nó cứng đầu được mấy bữa!"

Hu hu, ông bán rẻ cháu gái! Tôi thật sự muốn bỏ nhà ra đi quá, ai cũng về phe tên Nguyên đáng ghét kia hết, cứ về đến nhà là lại bị ăn hiếp ....

Action 2: Tỏ tình.

Có ai thấy kiểu tỏ tình nào như vậy không?

"Này, Chi, cậu cái gì cũng không tót hết ý, vừa xấu xí lại ăn nhiều, hậu đậu lại còn đanh đá. Thật sự tôi dám chắc ngoài tôi ra không ai chịu nổi cậu đâu chứ đừng nói là thích được cậu như tôi. Vì vậy làm bạn gái tôi nhé!... À, mà cậu có không đồng ý cũng không sao, vì dù gì ông và bố mẹ cậu đều đã hứa gả cậu cho tôi rồi... Bây giờ đến cậu, trả lời đi!" ---nguyên văn lời "tỏ tình" của Trần Bảo Nguyên!!!

Action 3: Tặng quà.

Một hôm không lâu sau đó, Nguyên tặng tôi một chiếc vòng tay cậu ấy đã tỉ mỉ khắc tên hai chúng tôi và bảo:

"Này, Chi, tôi biết cậu bẩm sinh đã hậu đậu, nhưng lần này mà cậu làm mất cái này thì đừng có trách đấy!"

Một lát sau, Nguyên quay trở lại, thở dài một cái và bảo:

"Haizzz, tôi nghĩ lại rồi! Cậu chỉ cần giữ cái vòng này được 3 tuần là tôi mãn nguyện lắm rồi!"

Xì, cậu đánh giá tôi thấp quá rồi đấy! Ừ thì bình thường tôi cũng có hơi hậu đậu thật, nhưng làm gì đến nỗi không giữ nổi một cái vòng như thế này chứ?

->Kết quả là... Ngày thứ 6 của tuần thứ ba, tôi phát hiện cái vòng Nguyên tặng..."không cánh mà bay", đã thế còn không hề để lại dấu vết. Hic!

Action 4: Vùng lên!

Cứ tình hình này là tôi sẽ bị ăn hiếp mãi thôi! Phải vùng dậy! Tôi đã nghĩ đủ cá cách và quyết định sử dụng liều thuốc tuyệt chiêu – "nước mắt"

Đó là một hôm như thường lệ, sau khi bị công kích từ bốn phía, tôi vờ giận dỗi khóc lóc bỏ ra ngoài. Đau lòng nhất là cả ông nội và bố mẹ đều dửng dưng như không, chỉ có một "thằng hàng xóm" chạy theo tôi. Lúc đó đâm ra tôi thành giận thật, khóc thật, và khi ấy tôi cũng đưa ra quyết định "gả" cho thằng hàng xóm đó thật cho nhà tôi mất người hương hỏa luôn!

Có lẽ thấy nước mắt hiếm hoi của tôi làm Nguyên hơi sửng sốt, cậu ấy luống cuống không biết phải làm gì.

"Cậu... giận thật hả..."

Không hiểu sao đột nhiên tôi thấy vô cùng ấm ức mà òa khóc:

"Huhu... Các người...từ bé đén lớn chỉ biết bắt nạt tôi..."

Nguyên liền đưa tay ôm lấy tôi:

"Tôi xin lỗi! Không biết cậu lại phải chịu ấm ức như vậy! Tại tôi thấy những lúc cậu giận dữ trông rất dễ thương nên mới chọc cậu như thế..."

Tôi vẫn thút thít khóc. Nguyên vỗ vỗ vai tôi an ủi, cậu ấy có vẻ sợ thật khi thấy tôi như vậy:

"Xin lỗi! Tôi hứa từ sau không bao giờ "bắt nạt" cậu nữa, tôi sẽ để cho cậu bắt nạt lại được chứ, cậu nói gì tôi cũng nghe hết.... đừng khóc nữa!!!"

Thật không ngờ tuyệt chiêu mít ướt này lại có hiệu quả như vậy. Từ sau đó tôi không còn bị Nguyên ăn hiếp nữa, ngược lại cậu ấy luôn bênh vực và bảo vệ tôi,

cũng rất biết nghe lời tôi. Kế hoạch vùng lên thành công rực rỡ.

...End...
Hai chiếc lược

Hai chiếc lược

Lớp tôi hầu như chưa có đứa nào có bạn gái, nhưng thằng Minh si-líp bảo nó đã từng

23-06-2016
Tình bạn mùa đông

Tình bạn mùa đông

- Lạnh quá! - An xoa hai lòng bàn tay vào nhau rồi xuýt xoa. - Tớ không chịu nổi nữa

23-06-2016
Con tàu chở tình yêu

Con tàu chở tình yêu

Em thấy không tất cả đã xa rồi Trong tiếng thở của thời gian rất khẽ Tuổi thơ kia

23-06-2016
Làm bạn thôi anh nhé

Làm bạn thôi anh nhé

Tôi nhắn cho anh 1 sms khi anh chưa kịp nói những câu tôi cần nghe...vì tôi biết rằng có

23-06-2016
Là chính mình

Là chính mình

“Tuổi trẻ lạc lối. Cuộc đời này, gặp nhau đã là một mối duyên...”. *** Phương

23-06-2016
Nước mắt của đá

Nước mắt của đá

Thật ra, trong lòng tau mi mãi mãi là mối tình đầu tiên mà tau không thể nào quên

22-06-2016
Tuổi 17

Tuổi 17

Nhưng Yến nào có yêu Khánh đâu, Khánh ơi là Khánh, Khánh cứ dồn hết tâm trí vào người ấy

Em đồng nát khả kính

Em đồng nát khả kính

"Này bào nhiêu?" Tôi chợt hỏi. "Hết giá là 300k chú ạ!" Em trả lời. "300k sao, rẻ

22-06-2016
Mèo và chuột già

Mèo và chuột già

Có lần vì một con Mèo luôn để mắt rình, nên Chuột hầu như chẳng dám thò ra khỏi

22-06-2016
Thiên Thần của mẹ

Thiên Thần của mẹ

"Cái thai chưa được 3 tháng, cháu nên quyết định giữ lại đứa bé hoặc bỏ

22-06-2016
Miền kí ức về má

Miền kí ức về má

Hay là con ở nhà với cha má hen!, con không đi Sài Gòn học đâu? *** Một buổi chiều

22-06-2016
Mầm non không lớn

Mầm non không lớn

Vậy đấy, rốt cuộc ở ngoài kia ta tranh đấu vì điều gì, ta mải miết khẳng định

22-06-2016
Ba là mùa xuân

Ba là mùa xuân

Càng lớn càng nhận ra Tết không phải là ngày hội của trẻ con mà là những khoảnh

22-06-2016
Em đồng nát khả kính

Em đồng nát khả kính

"Này bào nhiêu?" Tôi chợt hỏi. "Hết giá là 300k chú ạ!" Em trả lời. "300k sao, rẻ

22-06-2016
Làm bạn thôi anh nhé

Làm bạn thôi anh nhé

Tôi nhắn cho anh 1 sms khi anh chưa kịp nói những câu tôi cần nghe...vì tôi biết rằng có

23-06-2016