pacman, rainbows, and roller s
Chàng trai năm ấy chúng ta từng thích

Chàng trai năm ấy chúng ta từng thích

5 sao 5 / 5 ( 56 đánh giá )

Chàng trai năm ấy chúng ta từng thích

↓↓
Tôi nói mẹ về sớm. Thật lâu sau, Nhi mới về. Nhi vừa mới ló mặt vô phòng, tôi đẩy Nhi xuống nền nhà. Cú đẩy khá mạnh khiến Nhi choáng váng.

"Cậu là đồ phản bội, tớ luôn xem cậu là bạn tốt vậy mà cậu lại nỡ cướp đi người tớ yêu."

Ánh mắt Nhi có vẻ thảng thốt. Nhi vội lắc đầu, vung tay này nọ. "Tớ không có, tớ... tớ chỉ xem Khang là bạn thôi."

"Cậu nói dối, từ giờ tớ không tin cậu nữa. Cậu đừng quên ai là người cho cậu được như ngày hôm nay." Tôi hét vào mặt Nhi và trong thâm tâm tôi không còn xem Nhi là bạn tốt nữa. tôi tỏ ra lạnh lùng với Nhi dù Nhi hứa sẽ không gặp Khang nữa. Nhưng vài ngày sau tôi lại thấy họ ở trong quán cà phê.

***

Không biết có phải do tôi yêu đến mức mù quáng hay không mà tôi đã thực hiện một âm mưu ngoài sức tưởng tượng của tôi: chỉ cần loại bỏ Nhi ra khỏi cuộc sống này thì Khang sẽ thuộc về tôi. Kỳ nghỉ hè, tôi rủ Nhi về quê chơi. Quê tôi là một vùng quê sông nước yên bình. Trong những ngày ở đây, tôi đã năm lần bảy lượt nghĩ đến thủ đoạn của mình nhưng tôi cứ nấn ná, chần chừ. Nếu tôi không gấp rút ra tay thì tôi sẽ không còn cơ hội nào nữa. Ngày cuối cùng trước khi về lại thành phố, tôi và Nhi ra hồ sen chơi. Trong lúc Nhi không để ý, tôi đẩy Nhi xuống dòng nước kia rồi vội vã bơi vào bờ. Tôi cắm đầu cắm cổ chạy, không dám ngoảnh lại.

Về lại thành phố, tôi báo tin cho ba mẹ và Khang biết rằng Nhi muốn về sống chung với dì của mình nên đã ra đi. Ba mẹ tôi hơi buồn bã khi thấy Nhi đi mà không nói lời tạm biệt. Riêng Khang, cậu nhìn vào mắt tôi, hồ nghi.

"Có thật vậy không?"

Tôi nói, cố giữ giọng không run. "Cậu không tin thì thôi."

Cũng từ đó trở đi, tôi sống trong sự thấp thỏm lo âu, ăn không ngon ngủ không yên. Lương tâm tôi cứ bứt rứt. Nhiều đêm tôi còn mơ thấy Nhi. Tôi mơ thấy chúng tôi đùa giỡn trên cánh đồng cỏ, tiếng cười rộn rã. Giấc mơ mang tôi và Nhi trở lại những năm tháng xa xưa khi chưa có Khang xuất hiện. Giấc mơ đẹp càng khiến lòng tôi đau nhói. Loại bỏ được một đối thủ đúng như tâm nguyện của tôi nhưng sao tôi lại dằn vặt thế này? Rốt cuộc tôi làm vậy là đúng hay sai?

Tôi không biết Khang có nhận ra âm mưu của tôi hay không mà cậu không còn muốn gặp tôi nữa. Cứ ngỡ việc Nhi biến mất sẽ làm Khang chuyển sự quan tâm sang tôi nhưng càng ngày cậu càng buồn bã, tuyệt vọng. Nhìn người mình yêu khổ sở như vậy, tôi cũng chẳng thoải mái chút nào. Thà rằng được giống như lúc xưa, được nhìn thấy Khang cười mỗi ngày bên... người khác còn hơn là bây giờ: đau đớn và vô tâm với tôi. Nếu có một điều ước, tôi ước gì Khang không xuất hiện rồi làm đảo lộn cuộc sống của tôi và Nhi, biến chúng tôi từ bạn thân thành tình địch.

Nhiều tháng không tìm được tung tích của Nhi, Khang quyết định đi du học. Chắc cậu muốn tìm quên. Và rồi Khang quên thật. Một lần lướt facebook, nick của ai đó rất quen dù không chắc lắm nhưng tôi vẫn vào xem thử. Lòng tôi thắt lại khi ảnh đại diện là cảnh ôm nhau rất tình tứ giữa Khang và cô gái tóc vàng lạ hoắc. Tôi còn đọc được những status mà Khang viết về cô ấy và nói sẽ cưới nhau sau khi Khang chấm dứt khóa học. Tôi không đủ dũng cảm để xem thêm bất cứ tin tức nào về Khang nữa. Khang không chọn tôi cũng chẳng cần Nhi. Vậy tình cảm trước đây mà Khang dành cho Nhi có nghĩa lý gì? Phải chăng giống như những hai người lữ khách qua đường? Tôi mất Khang , mất luôn cả người bạn thân nhất của mình là Tâm Nhi. Tôi thật sự hối hận. Giá mà lúc ấy tôi tỉnh táo một chút thì có lẽ...

***

Ba năm sau.

Có lẽ... tôi không ngờ tới tôi lại gặp Tâm Nhi ở mảnh đất Sài Gòn bon chen đầy khói bụi. Tâm Nhi không những còn sống mà người bạn của tôi đã nói được. Vì Tâm Nhi thật thà nên gặp lành chăng?

"Là cậu thật sao?" Tôi run run hỏi lại vì sợ mình nhìn nhầm.

Tâm Nhi gật nhẹ. "Cậu cũng biết tớ không bị câm mà là do tác động của vụ tai nạn nhiều năm về trước. Sau khi bị cậu xô ngã xuống nước, tớ may mắn được một người dân vùng đấy cứu sống..."

Tâm Nhi kể lại đầu đuôi mọi chuyện mà tôi có cảm giác như cô đang kết tội tôi. Mà cũng đúng, lỗi lầm của tôi lớn thế kia. Nếu Tâm Nhi vĩnh viễn biến mất khỏi cuộc sống này, chắc tôi sẽ cắn rứt suốt đời. Nhìn thấy Tâm Nhi – một con người bằng xương bằng thịt đang đứng trước mặt tôi đây, bao nhiêu day dứt suốt ba năm qua bỗng tan biến như làn sương mỏng manh.

"... tớ biết cậu thích Khang nên lúc nào tớ cũng mong cậu hạnh phúc. Nhiều lần Khang hẹn tớ, không muốn cậu ấy buồn, tớ đã đồng ý đi cùng cậu ấy. Tớ thừa nhận tớ cũng có tình cảm với Khang nhưng tớ biết mình chỉ là một cô gái nghèo không xứng với cậu ấy. Thế giới của tớ và thế giới của cậu ấy hoàn toàn khác nhau, tớ không bước vào được. Tớ luôn mong cậu và Khang là một đôi nhưng..."

"Nếu tớ không làm chuyện ngu xuẩn ấy thì giờ cậu và Khang đã hạnh phúc. Cậu có oán trách tớ không Nhi?"

Tâm Nhi lắc đầu, cười. "Tớ luôn xem cậu là bạn bè tốt, tớ hiểu... vì sao cậu lại làm thế."

Tôi rút ra bài học. "Qua sự việc tớ nhận ra rằng tình yêu không nên cưỡng cầu. Khang sắp lấy vợ rồi, một cô gái nước ngoài."

Ánh mắt Tâm Nhi nhìn xa xăm. "Tớ có nghe gia đình cậu ấy nói."

"Tuần sau Khang về nước, cậu có muốn ra sân bay đón cậu ấy không?"

"Nhưng đừng để cho Khang nhìn thấy chúng ta."

Tôi hiểu vì sao Tâm Nhi không muốn Khang nhìn thấy chúng tôi ở sân bay. Tâm Nhi muốn Khang quên đi chuyện cũ mà toàn tâm toàn ý bên người cậu ấy chọn.

Phi trường một buổi sáng đầy nắng. Tôi cùng Tâm Nhi đứng ở một góc kín đáo. Ba năm rồi Khang giờ đã khác xưa rất nhiều. Bên cạnh cậu là một cô gái khá xinh.
Khung cửa sổ lá rơi

Khung cửa sổ lá rơi

Dành tình cảm cho một người đâu phải là điều đáng xấu hổ, cũng chẳng có lý do gì

22-06-2016
Y.Ê.U

Y.Ê.U

"Mày biến khỏi thành phố này ngay đi" Nay chủ nhật, lại mới có 6h sáng hơn chút xíu

22-06-2016
Nụ cười của gió!

Nụ cười của gió!

Gia đình Uyên gặp bao nhiêu chuyện như vậy nhưng sao tui chưa bao giờ thấy Uyên

22-06-2016
Oan gia

Oan gia

1. Tôi ghét Nguyên, thật sự rất ghét, vì đúng là từ nhỏ nhỏ đến lớn cậu ấy chỉ

23-06-2016
Làm bạn thôi anh nhé

Làm bạn thôi anh nhé

Tôi nhắn cho anh 1 sms khi anh chưa kịp nói những câu tôi cần nghe...vì tôi biết rằng có

23-06-2016
Dừng lại để yêu...!

Dừng lại để yêu...!

Để yêu thương, không phải là lúc nào cũng là chạy theo và bất chấp, mà đôi khi đơn

22-06-2016
Khi tình đã cạn

Khi tình đã cạn

Vợ chồng thằng bạn lấy nhau được 10 tháng thì xảy ra xích mích rồi chia tay. Trong

22-06-2016
Lá cuối năm

Lá cuối năm

Đời người cũng giống như chiếc lá. Mỗi năm Tết lại đến một lần. *** Đó là

23-06-2016
Như một giấc mơ

Như một giấc mơ

Tôi nhận ra, dù thế nào, thì chị vẫn vẹn nguyên trong trái tim tôi, nó chưa bao giờ phai

22-06-2016
Y.Ê.U

Y.Ê.U

"Mày biến khỏi thành phố này ngay đi" Nay chủ nhật, lại mới có 6h sáng hơn chút xíu

22-06-2016
Cách sống...

Cách sống...

Một ngày nào đó, khi nhìn lại bạn sẽ nhận ra rằng đấy mới chính là những khoảnh

23-06-2016
Làm bạn thôi anh nhé

Làm bạn thôi anh nhé

Tôi nhắn cho anh 1 sms khi anh chưa kịp nói những câu tôi cần nghe...vì tôi biết rằng có

23-06-2016