Snack's 1967
Vũ điệu thanh xuân

Vũ điệu thanh xuân

5 sao 5 / 5 ( 56 đánh giá )

Vũ điệu thanh xuân

↓↓
Anh đã từng nghĩ đợi đến năm học mới bắt đầu, khi anh đưa cu Bin đến trường sẽ gặp cô và xin lỗi. Nhưng cô không còn dạy ở đó nữa. Nghe đâu là do bị đuổi vì nhà trường phát hiện ra cuộc sống về đêm của cô. Còn theo một người bạn thân của cô, thì là do một phụ huynh gặp cô ở hộp đêm và sau khi không thể chèo kéo cô đi thuê phòng, thì người đó về tố cáo lên ban giám hiệu.

Anh ngẩn ngơ nhìn những bất hạnh đổ xuống cuộc đời bé nhỏ của Vân Anh. Người khác không thể hiểu được những chuyện cô đang làm.Họ không thể biết được đằng sau những nụ cười xinh tươi là một cuộc đời đầy những đau khổ.Họ càng không biết sau vẻ ngoài gợi cảm trong những đêm ở quán bar là một trái tim trong sạch, đi tìm công lý cho người mẹ hôn mê...

Anh biết tất cả, nhưng anh đã làm tổn thương cô. Bây giờ là quá muộn. Ngay cả một lời xin lỗi anh cũng không thể nói với cô.

Anh xin chuyển sang làm ở phòng có mẹ cô nằm. Vân Anh có để lại một lá thư cho bác sĩ điều trị của mẹ cô là nhờ chăm sóc bà giùm cùng với số viện phí lên đến 5 năm. Dù người ta đã từng nói với cô rằng, chỉ không quá hai năm thôi mà bà không tỉnh thì. ..

Cô cũng viết rõ ràng trong thư rằng tuyệt đối không được rút ống thở của bà. Hãy tin là bà vẫn đang đấu tranh để sinh tồn và xin bác sĩ đừng tước đi cơ hội mong manh đó.

Phòng này chỉ có bốn giường bệnh, nhưng thực tế chỉ có ba người đang nằm. Một giường luôn bỏ trống.Đó là nơi nhiều lúc anh ngủ quên khi theo dõi tình hình của mẹ Vân Anh. Và cũng tại đó, bao nhiêu lần anh đã mơ thấy cô trở về...

- Vậy anh Hòa có đang sống không?

- Anh không biết. Hay em dạy anh sống được không?

- Nhảy đi anh?

- Sao?

- Vũ điệu thanh xuân...

Giấc mơ cứ lẩn quẩn trong đầu anh những khi chập chờn nửa đêm về sáng.

Anh ngồi trong phòng giao ban của khoa để ghi thuốc. Bất chợt có điều dưỡng báo rằng sẽ chuyển một bệnh nhân mới vào giường trống của phòng anh phụ trách. Anh gật đầu rồi hỏi tình trạng của bệnh nhân mới. Điều dưỡng trả lời rằng đó là một cô gái trẻ, khoảng hai mươi sáu, hai mươi bảy tuổi, rơi vào trạng thái hôn mê sâu do máu bầm trong não thất. Cô gái ấy được đưa vào viện bởi lực lượng công an. Và họ cho biết rằng, cô ấy đã bị đánh đập khi cố kềm chân hai kẻ khả nghi là thủ phạm của một vụ tai nạn giao thông nghiêm trọng vài năm trước...

Anh làm rơi bút xuống đất. Khuôn mặt anh lộ rõ vẻ thất thần. Điều dưỡng đưa cho anh bệnh án. Nhưng anh không đủ can đảm để đọc lấy tên bệnh nhân. Anh sợ đó sẽ là Vân Anh. Anh lật úp hồ sơ lại và đi về phía phòng bệnh.

Bệnh nhân mới đã được đưa vào giường. Anh bước từng bước chậm và nghe rõ nhịp tim loạn lên. Anh đứng trước cửa phòng và hít một hơi thật sâu. Lâu thật lâu, anh mới mở cửa bước vào. Anh vẫn cầm úp bậnh án và không nhìn về phía bệnh nhân mới. Anh nhìn ra cửa sổ bằng kính đang khép. Nó phản chiếu hình ảnh khuôn mặt sợ hãi của anh.

- Vậy anh Hòa có đang sống không?

Anh nhìn về phía bệnh nhân đang nằm và câu hỏi một năm trước của Vân Anh lại trở về...

Đừng là em... Em còn phải nhảy tiếp vũ điệu thanh xuân của mình... Đừng là em...

Từng bước, từng bước anh tiến lại gần giường bệnh.

Ngoài trời chợt nhiên đổ xuống một cơn mưa. Hình như là trái mùa...

Thụy Phiên Nguyễn Phúc
Ngày ấy và bây giờ

Ngày ấy và bây giờ

Ngày ấy, có biết bao nhiêu chuyện để giận hờn, có vô số cớ để trách

22-06-2016
Màu của tình yêu

Màu của tình yêu

"Anh đi đây". Ba chữ ấy đến với với tôi lặng lẽ vào buổi sáng đẹp trời, Hoàng

23-06-2016
Những mùa không ngủ

Những mùa không ngủ

Ai vì ai vì ai mà quay đều...Ai vì ai vì ai vì ai mà không ngủ được (1). *** 1. Xuân

22-06-2016
Sài Gòn, mưa và anh

Sài Gòn, mưa và anh

Ngoài trời lất phất vài hạt mưa rơi thánh thót trên mái tôn đã ngã màu cũ kĩ, mùi

23-06-2016
Ván bài lật ngửa

Ván bài lật ngửa

Phụ nữ, nếu đã yêu thì dù sống chết, dù có phải xuống địa ngục cũng không từ

23-06-2016
Phá kén, bay ra!

Phá kén, bay ra!

Nhung không kiêng nể yêu người kém tuổi, vì dù Long kém tuổi nhưng cậu ấy rất chững

22-06-2016
Vẫn sẽ là anh và em

Vẫn sẽ là anh và em

Định mệnh đã sắp đặt trong trái tim anh chỉ mang một hình bóng... *** 17 năm

23-06-2016
Sau tất cả

Sau tất cả

Bắt gặp anh trên đường, giữa những con phố ngày nào ta vẫn hay lui tới, nên cười,

22-06-2016
Tuổi 17

Tuổi 17

Nhưng Yến nào có yêu Khánh đâu, Khánh ơi là Khánh, Khánh cứ dồn hết tâm trí vào người ấy

Những kẻ ăn mày

Những kẻ ăn mày

Bây giờ, thấy người ta đi chùa khác quá, người ta chẳng khác gì người ăn xin đi tìm

22-06-2016
Ngày ấy và bây giờ

Ngày ấy và bây giờ

Ngày ấy, có biết bao nhiêu chuyện để giận hờn, có vô số cớ để trách

22-06-2016