Kể từ sau hôm đó An như tránh mặt Liên, mỗi khi cô chuẩn bị tiếp cận hắn là hắn lại tiếp tục tránh xa ra khỏi cô một chút với một ánh mắt vô cảm. Liên đã nhiều lần rỉ nước mắt âm thầm. Chẳng lẽ chuyện cô làm hoàn toàn sai trái, tim cô nhói đau. Cô ước rằng thời gian có thể quay trở lại để một lần nữa cô không làm như vậy, ít ra cô sẽ vẫn được An quan tâm và hành phúc như bình thường. Chẳng lẽ điều cô đòi hỏi là quá đáng, vì cô đã quá tham lam và muốn được nhiều hơn.
Nhiều ngày sau An luôn thấy Liên tiếp xúc với những người đàn ông lạ trong quán café. Liên cũng đáp lại thái độ vô cảm xúc của An bằng sự hờ hững. Liên mỉm cười với những người đàn ông xa lạ và không một lần nhìn hắn. Tim An mỗi lần nhói đau lên vì những hành động đó là hắn lại phải trốn vào một góc khuất của quán. Một trái tim chói sáng trong góc kín không người. Nó có đủ bảy màu Tím, Đen, Hồng, Xanh Dương, Xanh Lá, Vàng và màu Trắng nếu ai nhìn kĩ.
Một tiếng hét trong trí óc hắn khẽ vang lên:
"Mày không được làm như vậy, hãy quên cô ấy đi nếu không thì mày sẽ chết đấy. Không chỉ mày mà mày cũng sẽ hại cả cô ấy nữa mày có biết không?".
"Không, ta không thể kiềm chế được nữa khi nhìn cô ấy thân mật với những người đàn ông khác mà hờ hững với ta. Ta chỉ thật sự muốn nói một câu thôi 'Anh... thực sự... rất yêu em'".
Số mệnh thật sự trêu đùa với hắn, trái tim bảy màu không chỉ là một truyền thuyết. Không chỉ là một câu chuyện mà nó thật sự có thật. Lời nguyền và thượng đế có lẽ cũng có thật, An đã không ít lần bỏ công sức tìm những cuốn sách cổ nói về vấn đề này truyền qua nhiều thời gian. Thường thì những người có số mệnh trái tim ở Châu Âu nhiều hơn ở Châu Á. Nhưng không phải là hiếm như trường hợp của An vậy.
Năm 1727 gia tộc Robert ở đất nước Áo ngày này cũng từng bị hứng chịu một số phận bi thảm như vậy.Ethel Robert vì không nge lời cảnh báo của gia tộc vẫn bất chấp tất cả để yêu nàng công chúa xứ Vaima, và kết quả là ngài đã bị thượng đế trừng phạt. Cả gia tộc Robert sau đó bị một quả pháo lạc đã giết hết toàn bộ gia tộc. Công chúa xứ Vaima cũng bị loạn quân Phổ dày xéo. Ethel Robert cũng bị một mũi tên bắn trúng trái tim bởi chính tên lính hầu cận khi ngài đi săn.
Mọi chuyện sẽ chẳng làm An bận tậm nếu như dừng lại ở đó chỉ là một câu chuyện. Mà là tận mắt hắn chứng kiến. Người chú ruột của hắn số phận cũng thật hẩm hiu khi gánh chịu phải số phận trái tim bảy màu này. Ông cũng mang trong mình trái tim bảy màu, thời chiến tranh có nhiều chuyện không thể nói trước. Trong một lần hành quân về phía Nam ông đã vô tình yêu một người con gái bản địa. Kết cục là ngay khi ông nói lời yêu thì đã bị một quả bom rơi ngay cạnh khiến cả hai đều mất mạng trước sự chứng kiến của toàn bộ anh em chiến hữu. Một kết cục bi thảm, nhưng đó vẫn là một câu chuyện. Điều chỉ thực sự khiến An tin đó chính là trên chính thân thể hắn. Người có trái tim bảy màu khi xuất hiện tình cảm thì trái tim đó sẽ sáng rực lên như những vì sao trên bầu trời đêm. Và đã nhiều lần An phải kiềm chế khi trái tim của An chỉ mới đang le lói ánh sáng. Nhưng lần trước đi với Liên thì khác, trái tim đó đã hoàn toàn sáng rực. Điều đó cảnh báo rằng nếu không dừng lại hành động của mình ngay thì An sẽ phải hứng chịu số phận đúng như lời nguyền.
Đã có nhiều lần An đi khám bác sĩ xem triệu chứng đó của hắn có phải là một căn bệnh hay không. Nhưng kết quả đều trả lời rằng hắn hoàn toàn khỏe mạnh và không hứng chịu bất cứ một căn bệnh quái ác nào cả. Khi An nói với bác sĩ rằng trái tim hắn đã phát sáng và nó có bảy màu. Bác sĩ đó chỉ hoàn toàn cười cho qua chuyện và cho rằng An nói đùa mà thôi.
...
"Tối nay đi chơi với anh nhé!".
Một tên thanh niên có vẻ rất ăn chơi ve vãn Liên, An cũng vừa mới trấn tĩnh lại được một chút và bước ra thấy cảnh này thì liền cố gắng không cảm xúc như bình thường. Liên khẽ nhìn qua thấy vậy, cô thực sự không tin An không có tình cảm với cô. Liền nhanh chóng gật đầu đồng ý.
Thấy vậy An liền khẽ nhíu mày, mọi khi Liên có thực sự không quan tâm hắn và thân mật với mấy tên khách. Nhưng cũng không lần nào là quá đà, hoàn toàn cũng chỉ muốn cho hắn thấy thái độ của cô mà thôi. Nhưng lần này lại không ngờ đồng ý đi chơi. Người thanh niên kia có một vết xăm ở cạnh cổ, Liên vừa rời đi hắn liền nhìn Liên với một ánh mắt nham hiểm. An khẳng định người này là có ý đồ với Liên, nhưng hắn cũng không dám ra nói chuyện thẳng trực tiếp với cô. Hắn sợ khi một lời cất lên sẽ không thể kiềm chế được mà nói yêu cô mất thôi.
Tối hôm đó khi vừa tan ca, Liên được người thanh niên đến đón bằng một chiếc xe SH loại khá chuộng cho các công tử nhà giàu hoặc dân chơi. An ầm thầm lấy chiếc xe đạp cũ kĩ của mình bám theo hai người. Vì để vừa nói chuyện với Liên và vừa đi hóng gió. Nên tên thanh niên có hình săm kia cho xe đi rất chậm. Vì vậy An có thể dễ dàng bám theo với tốc độ đạp xe chậm chạp của hắn.
Lát sau An phát hiện tên có hình xăm kia nhập bọn với một đám thanh niên khác. Cũng đều là xe xịn cả, tất cả đều giàn hàng lướt đi giữa đường mà không hề để ý rằng có một kẻ bám theo là hắn. Khá kiên trì cuối cùng An thấy đám thanh niên dừng lại ở một nhà nghỉ ven đường.
Vốn Liên chỉ muốn thử lòng An mà thôi, không ngờ lại gặp phải đúng tên lừa đảo dẫn dắt cô vào nhà nghỉ. Sắc mặt liền xanh mét và mau chóng nhảy xuống xe muốn chạy trốn. Nhưng không được mấy tên kia túm chặt lấy cô và lôi cô xềnh xệch vào trong.
An thấy vậy mặt cũng liền tái mét, trái tim hắn tiếp tục nhói lên và sáng rực. Một giọng nói khẽ vang trong tim hắn:
"Liên, chẳng lẽ em vì ghét anh nên phải tìm đến cách này. Phải chăng vì anh đã từ chối một cách quá phũ phàng khiến tim em đau đến mức phải buông thả bản thân".
An khóe mắt khẽ cay vứt vội chiếc xe đạp, một tay bấm vội số điện thoại gọi điện thông báo cho công an. Miệng liên tiếp hô lớn chạy đến phía đám thanh niên như đánh động cho tất cả mọi người. Thấy vậy đám thanh niên kia liền lao ra chặn hắn lại, từng tên thay nhau đánh. Trong khi đó tên có hình xăm ở cổ vẫn tiếp tục kéo Liên vào. Hắn nhìn cô như một con mồi và liếm mép một cách thèm thuồng.
An bị đánh đến bầm dập, Liên đã nhìn thấy tất cả. Miệng cô thều thào từng tiếng:
"An à, anh tại sao phải làm như vậy. Tại sao không thể nói yêu em dù chỉ một lần!".
An miệng cắn chặt rỉ ra những giọt máu, hắn thều thào cố đấu tranh. Liên đã biến mất sau cánh cửa sắt của căn nhà nghỉ rạng rỡ mà lúc này đây An thấy nó thật ghê tởm.
...
Công an đã đến quá muộn, tên thanh niên có hình xăm kia đã thành công thực hiện hành vi đồi bại của hắn và chạy trốn. Để lại Liên với thân thể tàn tạ trong nước mắt. An nằm bầm dập ở giữa đường không thể nhúc nhích, khóe mắt hắn tím bầm.
Liên khẽ bước bàn chân thanh trần của mình lên chiếc lan can tầng sáu. Với thân thể hoàn toàn rách rưới và tàn tạ. Thứ quý giá nhất cuả người con gái đã mất, chỉ vì một phút giây sai lầm đã hại cả đời cô.
Tình yêu khi nhận ra thật quá muộn màng. Chỉ hạnh phúc trong một khắc mà một khắc đó quá ngắn ngủi. Liên khẽ định trầm mình xuống, lao từ trên chiếc lan can tầng sáu của nhà nghỉ này xuống với một ánh mắt lệ.
An trong thoáng chốc như nhìn ra tất cả. Hắn cố gắng gượng để đứng lên với chút hơi tàn cuối cùng. Hắn hét to và cố gắng nói một cách rõ ràng:
"Anh đã nhận ra quá muộn, anh muốn nói với em thật sự bằng cả con tim này. Anh.