Gã

5 sao 5 / 5 ( 56 đánh giá )

↓↓
Vâng. Lại là gã. Chính gã chứ không phải ai khác.

Gã lại đến tìm Linh. Cứ rảnh là gã đến tìm Linh. Không rủ Linh nhậu nhẹt. Cũng không hẳn tán tỉnh. Cũng không muốn làm gì xấu với Linh.

Gã chỉ muốn tâm sự với Linh.

Tâm sự?

Thật buồn cười.

***

GãTải về

Gã năm nay 28 tuổi. Nhưng nhìn gã, ai cũng đoán gã ngoài 30. Đầu tóc bù xù. Tóc mái để dài, lòa xòa sang hai bên mặt. Có khi thì túm lại phía sau. Đôi mắt hơi đục sâu sau hàng lông mày sâu róm. Thân hình ốm nhom với những ngón tay gầy guộc. Gã có thói quen là luôn khoác một chiếc áo Jack đã sờn màu bên ngoài. Chiếc áo của gã ngoài việc có vô vàn thứ túi kì quái ra thì trông quá cũ kĩ. Trong những chiếc túi ấy, ngoài màu vẽ, cọ và mấy tập giấy thì chẳng có gì khác.

Có người nó gã là nhà thơ. Có người nói gã là họa sĩ.

Dù là gì, Linh vẫn không thích gã.

Linh biết gã trong một lần gã say mèm. Gã say mèm tại quán rượu trên đường về nhà Linh nhưng lại không đem tiền trả. Gã bị xô ngã. Gã bị chửi rủa. Gã thảm hai vô cùng. Không hiểu sao, mấy thứ chuyện vớ vẩn đó, thường ngày chẳng bao giờ Linh quan tâm. Hôm ấy, Linh lại trả tiền cho gã. Rồi sau đó, thỉnh thoảng, gã lại xuất hiện trong quán café Linh làm. Gã luyên thuyên đủ thứ. Lúc thì đọc thơ. Lúc thì vẽ. Lúc thì cả buổi bốn năm tiếng đồng hồ chỉ một ly café rồi ngồi nhìn Linh làm việc. Tan làm, gã lại lẽo đẽo theo sau Linh về tận nhà. Rồi biến mất.

Linh phát rồ lên với gã. Mỗi lần gã đến quán, mọi cười lại rúc rích cười. Linh chỉ biết im lặng. Mặc gã. Linh nhớ có lần, Linh đã cáu với gã. Linh đuổi gã biến đi. Linh xé tất cả những bức vẽ gã tặng Linh trước mặt gã. Gã không nói gì, đôi mắt sâu hoắm nhìn Linh, trừng trừng. Gã lầm lũi ra về. Một tuần. Rồi hai tuần. Gã biến mất. Sang tuần thứ ba, gã bỗng trở về. Rồi Linh tùy ý gã muốn làm gì thì làm, không quá phiền Linh là được. Dẫu sao, lần ấy, Linh cũng thấy có lỗi với gã. Nghe nói trước đây, gã yêu một cô, si mê lắm. Cô ta cũng yêu gã. Nhưng cuối cùng, vì giàu sang, cô ta bỏ gã. Bỏ cả tập thơ. Bỏ cả giấy bút. Để mình gã bơ vơ. Từ đấy, gã bỏ trường, bỏ lớp, chỉ dạy mấy đứa nhỏ trong xóm học thêm vẽ, đủ tiền sống và thỉnh thoảng uống rượu. Hay cà phê. Nói vậy chứ uống nhiều, gã cũng nợ người ta miết.

Gã buồn cười lắm. Gã mê Linh. Gã mê Linh đến điên dại. Không phải chỉ vì lần Linh cứu gã. Mà bởi từ sau lần ấy, gã hay theo Linh đến quán cà phê Linh làm. Rồi gã mê cái cách pha cà phê của Linh. Đắm say. Nhẹ nhàng. Chậm rãi. Từng giọt. Tí tách. Tí tách. Gã luôn thích Linh đun một khay nến phía dưới để giữ ấm cho ly cà phê của hắn, dù đông hay hè. Gã chỉ Linh cả cách pha cà phê phin 1 với phin 4 sao cho ngon và đậm đà nhất mà không quá đắng ngắt. Rồi có lần gã cũng lặn lội tận đâu nhờ ai mua cà phê đen chính hiệu Buôn Mê về cho Linh pha. Ngon hơn hẳn cà phê thường. Khi Linh chăm chú làm việc, gã luôn bắt thật nhanh những khoảnh khắc Linh đang mải mê pha cà phê. Gã đòi Linh dán một bức nơi góc nhỏ lụp xụp, có phần hơi tối, chỗ Linh chuyên đứng pha cà phê. Linh không đồng ý. Gã dỗi. Cái mặt gã như xị ra. Gã hờn giận Linh như một đứa trẻ, mỗi lần Linh nhìn gã. Hôm sau, gã đến quán, mặt như đứa trẻ bắt được kẹo. Gã cười toe, mua tặng Linh một đóa hồng rồi đề thêm bốn câu thơ ngắn vào góc bên phải bức tranh: "Chiều nay bóng em về trên ngõ – Thấp thoáng tà áo sau rặng tre – Bắt gặp mắt tôi trong nắng biếc – Bẽn lẽn nhìn nhau em khẽ cười". Linh cười. Cái gã dở dở này. Trông thế mà cũng lãng mạn ra trò đấy chứ. Mỗi tội, Linh vẫn không thích gã.

Có nhiều lần, gã làm thơ rồi kẹp một bông hồng hay một nhành hoa nào đấy để trước cổng nhà Linh. Linh chỉ đọc rồi lại tủm tỉm cười. Mệt với gã thật đấy. Thời đại này, vẫn còn thơ với thẩn. Nhưng kể ra, Linh đọc cũng thấy hay hay, sến sến. Linh có khá nhiều người thích. Cũng đã trải qua một vài mối tình. Nhưng cuối cùng, cũng chẳng đi đến đâu. Tự nhiên gặp gã ngô ngố này.
Sài Gòn, mưa và anh

Sài Gòn, mưa và anh

Ngoài trời lất phất vài hạt mưa rơi thánh thót trên mái tôn đã ngã màu cũ kĩ, mùi

23-06-2016
Vẫn sẽ là anh và em

Vẫn sẽ là anh và em

Định mệnh đã sắp đặt trong trái tim anh chỉ mang một hình bóng... *** 17 năm

23-06-2016
Nụ cười xứ Nẫu

Nụ cười xứ Nẫu

Tôi thấy nụ cười hóm của Hàn như chúc mừng tôi. Tôi nháy mắt cười cùng Nhiên. Và

22-06-2016
Em thua rồi nhé

Em thua rồi nhé

"Anh kia! Bỏ ra đau quá!" Mặt nó nhăn nhó trố mắt nhìn anh. Anh quay sang nó nở nụ

22-06-2016
Màu của tình yêu

Màu của tình yêu

"Anh đi đây". Ba chữ ấy đến với với tôi lặng lẽ vào buổi sáng đẹp trời, Hoàng

23-06-2016
Chị

Chị

Sài gòn vào ngày đầu đông, nắng nhạt dần, những cơn mưa bất chợt len lỏi từng góc

23-06-2016
Nhật kí tháng 12...

Nhật kí tháng 12...

Tình cảm, sợ nhất là những cơn say nắng. Không phải yêu, chỉ là thích. Người đến

22-06-2016
Sau tất cả

Sau tất cả

Bắt gặp anh trên đường, giữa những con phố ngày nào ta vẫn hay lui tới, nên cười,

22-06-2016
Tình bạn mùa đông

Tình bạn mùa đông

- Lạnh quá! - An xoa hai lòng bàn tay vào nhau rồi xuýt xoa. - Tớ không chịu nổi nữa

23-06-2016
Chông chênh

Chông chênh

Người đàn bà bạc phần. Anh mất cách nay hai tuần, bỏ chị và thằng Cu chưa đầy 6

23-06-2016
Son môi và Anh

Son môi và Anh

Tôi ghét những thỏi son, chính xác là như vậy nhưng đó là tôi của thời điểm 3 năm

22-06-2016

pacman, rainbows, and roller s