XtGem Forum catalog
Đời người ai chẳng có một lần để nhớ, để yêu!

Đời người ai chẳng có một lần để nhớ, để yêu!

5 sao 5 / 5 ( 56 đánh giá )

Đời người ai chẳng có một lần để nhớ, để yêu!

↓↓
Công việc vất vả và mệt mỏi khiến cô gần như gục ngã. Kiên vẫn động viên cô hãy cố gắng, anh cũng hứa năm sau sẽ xin về huyện để được làm gần cô. Vì những lời hứa đó cô vẫn chờ...

Rồi những mùa hè lại trôi qua, quay về đứng dưới sân trường nhìn những hàng cây đã bao mùa thay lá, Ngọc chợt nhớ chùm hoa phượng Kiên đã tặng cô ngay mùa hè xa trừơng, cô thấy bâng khuâng trong lòng, bao cảm xúc về anh lại ùa về như ngày đầu gặp gỡ. Ngọc nhớ Kiên, nhớ những bản tình ca anh đã hát và cả giọng cười ấm áp ngày xưa. Bao năm qua vì trong lòng luôn có hình bóng Kiên, cô không thể yêu ai. Mùa hạ này Ngọc lại về đây, cô không dám mơ về tương lai đẹp đẽ với Kiên cô chỉ mong có thể gặp lại ánh mắt trong veo ngày ấy và cô sẽ nói xin lỗi anh. Đã ba mùa hạ trôi qua Ngọc vẫn chờ, cô không biết điều cô đang chờ liệu có bao giờ đến. Mùa hè này nếu anh không về nữa thì có lẽ anh đã quên cô thật rồi.

Nhưng ở đời ai biết đâu chữ " ngờ", khi Kiên đang chuẩn bị xin về làm gần nhà thì Ngọc biết tin chị gái bị bệnh nặng, cô đã phải xin nghỉ việc về đi chữa bệnh cùng chị. Đã đi hết những bệnh viện lớn nhất: Chợ Rẫy, Việt Đức, rồi viện K.. Nhưng bệnh tình của chị cô quá nặng không thể qua được, vào một ngày cuối tháng 10 chị gái Ngọc đã ra đi. Đau xót trước sự ra đi của chị Ngọc gần như gục ngã vậy mà lúc này Kiên ở đâu...? Cô không dám oán trách ai điều gì chỉ trách số phận mình quá bạc, vì bố mẹ và em gái cô đã cố gắng vực dậy chính mình...

Cuối cùng Kiên cũng xin được về gần nhà nhưng bây giờ Ngọc không còn như trước nữa, sự ra đi của chị là một vết thương lớn trong lòng cô. Nhưng dường như Kiên không hiểu điều đó, anh cũng không mấy quan tâm nữa. Bây giờ Ngọc tự nghĩ 6 tháng cô cùng chị đi chữa bênh Kiên đã làm gì, anh đã như thế nào???

Rồi một ngày cô thấy anh cùng một người con gái khác cô đã bất ngờ và rất ngạc nhiên. Hẹn gặp Kiên tại quán café Hải Thượng nơi cả hai từng ngồi, vẫn hai con người đó ngồi đối diện nhau Ngọc nói:

- Kiên đã có người yêu chưa?

- Làm gì có ai yêu Kiên chứ?

Ngọc cười:

- Vậy hãy công khai làm người yêu của mình đi.

Kiên sững sờ, ngạc nhiên nhìn Ngọc hồi lâu, có lẽ điều Ngọc nói khiến anh bất ngờ, anh nhận ra Ngọc rất nghiêm túc:

- Xin lỗi, nhưng Kiên đã lỡ yêu người khác tha thiết quá mất rồi, Kiên không thể cùng lúc yêu hai người được, chắc Ngọc cũng biết người đó mà.

Lời Kiên nói chậm rãi nhưng dường như có chút áy náy trong lòng. Sự bình thản vẫn hiện lên trên khuôn mặt của Ngọc:

- Vậy sao Kiên còn nói dối.

Kiên im lặng anh không nói gì, anh cũng không dám nhìn vào đôi mắt đang ẩn chứa đầy nỗi buồn của cô nữa. Anh sợ mình sẽ nói ra điều gì đó không đúng.

- Vậy chúc Kiên hạnh phúc nhé!

Nói xong Ngọc đứng dậy bước ra về, nước mắt cô sẽ không còn rơi được nữa vì tất cả những nỗi đau mà ông trời mang lại cho cô lúc này dường như cô không còn có đủ nước mắt để rơi. Trái tim Ngọc đau đớn những nỗi đau chồng chất, lòng cô ngỗn ngang những điều chưa bao giờ cô nói với Kiên. Bây giờ trong tay Ngọc không còn gì cả, cô bước đi lơ đễnh giữa bầu trời thênh thang mà không biết nên đi về hướng nào..

Cô chỉ thầm chúc cho Kiên hạnh phúc. Bước ra đi nhưng Ngọc thấy không hối hận vì cô đã nói ra điều mình muốn. Cô đã hiểu thà cứ yêu hết mình mà không có kết quả còn hơn mai này sẽ hối hận vì đã không dám thừa nhận tình yêu của mình. Đời người ai chẳng có một lần để nhớ và yêu!

Nhìn lên bầu trời cuối xuân đang còn những tia nắng ấm áp Ngọc chợt nhớ những câu thơ mà cô bạn cùng phòng ký túc thường đọc, cô khẽ mĩm cười:

"...Nếu thế gian còn có kiếp sau

Em xin ước được làm tia nắng

Trên con đường đời xa ngàn dặm

Em rọi đường trên mỗi bước anh đi."

Đặng Ngọc Ánh
Là em không tốt

Là em không tốt

"Anh có biết, điều mà em hối hận nhất là gì không?" "..." "Là em không thể yêu anh

22-06-2016
Bến đỗ

Bến đỗ

Nó. Một con bé 22 tuổi. Hồn nhiên. Yêu thơ văn. Thích những con chữ. Giàu cảm xúc. Hay

23-06-2016
Khúc nhạc dịu êm

Khúc nhạc dịu êm

Giữa năm học lớp 12, tôi theo gia đình chuyển tới căn hộ nhỏ ở phố S. Con phố này

23-06-2016
Mối tình đầu

Mối tình đầu

Thế là chúng tôi chia tay nhau, chỉ tiếc rằng chúng tôi mới chỉ nắm tay nhau chạy nhảy

23-06-2016
Hai con người

Hai con người

Hai con người, hai dòng suy nghĩ, tưởng rằng khác biệt nào ngờ trùng ngay tại một

22-06-2016
Cơn gió vĩnh hằng

Cơn gió vĩnh hằng

"Thế nào là một tình yêu định mệnh?" "Là bạn sẽ vĩnh viễn không thể trả lời: Vì

23-06-2016
Chuyện tình hoa súng

Chuyện tình hoa súng

Cái gì đến rồi sẽ đến. Cái tan dù có vững bền, dù có đẹp đẽ mấy rồi cũng

22-06-2016
Miền kí ức về má

Miền kí ức về má

Hay là con ở nhà với cha má hen!, con không đi Sài Gòn học đâu? *** Một buổi chiều

22-06-2016
Đói

Đói

 Tháng mười hai rét mướt. Gió đông bắc tràn về trên từng con phố Hà Nội, tăng thêm

23-06-2016
Ngày ấy và bây giờ

Ngày ấy và bây giờ

Ngày ấy, có biết bao nhiêu chuyện để giận hờn, có vô số cớ để trách

22-06-2016
Đâu rồi tuổi thơ

Đâu rồi tuổi thơ

Sài Gòn mấy hôm nay đột nhiên trở mưa giông kèm theo đó là tiếng sấm chớp, tuy không

22-06-2016