Để anh yêu em lần nữa

Để anh yêu em lần nữa

5 sao 5 / 5 ( 56 đánh giá )

Để anh yêu em lần nữa

↓↓


Bảo Lâm thoáng sững lặng, anh... không lẽ lại là một sai lầm ư? Không lẽ việc anh muốn âm thầm bên cạnh mà quan tâm cô như một người bạn lại vô tình làm tổn thương cô ư? Mặc cho cô vùng vẫy tránh né, anh vòng tay ôm chặt lấy cô vào lòng.

"Anh xin lỗi, xin lỗi, xin lỗi em..."

Cô vẫn thật nhỏ bé mà dựa trong vòng tay anh. Anh không biết cô vốn rất yếu đuối sao, rất hay khóc sao? Vậy mà sao vẫn dày vò cô như vậy. Những giọt nước mắt chẳng cần phải tiếp tục kìm nén rơi ướt đẫm cả ngực áo anh. Cho tới khi chỉ còn lại những tiếng nấc nhè nhẹ, cô mới nặng nhọc lên tiếng hỏi anh một câu lâu nay vẫn đè nặng:

"Anh... rốt cuộc có còn yêu em hay không?"

Không có tiếng trả lời. Cô vực dậy khỏi lòng anh mà hét lớn:

"Mau nói đi, rốt cuộc có còn yêu không? Có còn không, có còn không...???"

...

Lời nói cuối cùng bị cánh môi ấm nóng của anh chặn lại nửa chừng, thế rồi đôi môi cô cứ bị một cảm giác nồng nàn dần mơn man bao phủ - Đây có lẽ chính là câu trả lời chân thật nhất...

Bầu trời đêm tháng mười vắng lặng và dịu êm.

Cơn gió nhẹ khẽ mang cái lạnh chớm qua đôi bàn tay lại một lần đan chặt.

...

Quỳnh Như thức dậy sau một giấc mơ khá ngọt ngào. Cô chỉ nhớ anh đã nói bản thân chưa từng hết yêu cô, cô chỉ biết mình hình như đã gặp lại một mối tình chẳng hề muốn từ bỏ.

Vậy nhưng... cũng chỉ sau giấc ngủ đó, anh lại giống như một lần nữa biến mất khỏi tình yêu của cô. Cô lại không sao liên lạc với anh giống như chính cái cảm giác hoang mang của hai năm về trước...

Hóa ra... cô vẫn thật ngốc nghếch, ngốc nghếch đến nực cười, ngốc nghếch mà tin vào nụ hôn của anh, vào giấc mơ về anh, ngốc nghếch khi cho rằng mối quan hệ của hai người đã trở về như cũ.

Có lẽ cô cuối cùng đã hiểu, người con trai ấy vốn không nên có trong mỗi giấc mơ của mình. Có lẽ cô nên để những ảo tưởng về người ấy ta biến trong những giấc mơ tiếp theo. Lẽ ra ngay từ đầu cô nên hiểu anh là của một thế giới khác...

...

Về nước được trong hai tuần, việc sắp xếp lại mọi thứ đã khá ổn thỏa, ngay cả mớ hỗn độn trong đầu sau ba ngày không gặp anh. Trong lúc đợi thông báo của vài công ti mình đã nộp đơn xét tuyển, Quỳnh Như tranh thủ tới quán trà làm giúp dì, cũng là để giữ cho tâm trạng thư thái. Đây không phải là lần đầu tiên cô tới thăm dì kể từ khi trở về, nhưng những lần trước chỉ là vội vã ghé qua.

Quỳnh Như vẫn làm việc rất vui vẻ như trước kia, chỉ là đôi khi quán yên lặng vì vắng khách, cô không hiểu sao mình cứ bất giác mà đưa ánh mắt hướng sang phía đường đối diện.

"Cháu và thằng Lâm vẫn không ổn sao hả?"- Dì Vân nhẹ nhàng ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh cô.

"Bọn cháu chia tay rồi, chắc sẽ chẳng bao giờ quay lại như lúc trước được nữa dì ạ."

"Dì cứ ngỡ các cháu chỉ vì giận dỗi nhất thời mà chia tay. Những ngày đầu cháu đi Anh, nó hôm nào cũng tới đây rồi cứ ngồi ngẩn ngơ mà nhìn vào vị trí ấy. Sau đó nó dăm bữa nửa tháng lại đến mà ngồi lặng một chỗ như thế... Thật là..."

Dì khẽ thở dài, còn Quỳnh Như chỉ lặng im, cô hiện tại chẳng muốn có bất cứ suy nghĩ gì về người có tên Trần Bảo Lâm ấy.

Một ngày kết thúc, cô giúp dì Vân xếp lại vài quyển sổ cũ – nơi khách hàng tới quán lưu lại những kỉ niệm và dấu tích đặc biệt của mỗi người. Họ ghi vào đó thật nhiều điều, có thể là lời tâm sự thầm kín, có thể là tiếng yêu thương ngọt ngào, cũng có khi chỉ đơn giản là một lời cảm thán hay câu nói vu vơ bất chợt.

Quỳnh Như cũng đã từng thử ghi bâng quơ điều gì đó vào cuốn nhật kí chung giống như bao cô gái trẻ mỗi lần vào quán, nhưng cô đã nhanh chóng mà quên béng đi câu hỏi của chính mình.Giờ nghĩ tới, đôi tay cô bỗng nhiên không tự chủ mà bất giác cầm lên cuốn sổ dày mà trắng đục, lướt tới một trang gần giữa.

"Trần Bảo Lâm, đồ con heo! Anh có dám yêu em đến hết đời này không?"

Nét bút tinh nghịch của cô hơn hai năm trước vẫn nguyên vẹn ở một góc trang sổ. Chỉ có điều... chẳng biết từ khi nào phía bên dưới đã xuất hiện một lời đáp với chữ viết thật thân quen.

"Không thể được, đừng bắt con heo này yêu em hết đời, vì nó còn phải yêu em ngay cả khi đời này không còn nữa."

Câu trả lời có lẽ thật ngọt ngào – có lẽ nếu thấy nó trước kia, mắt Quỳnh Như sẽ rưng rưng vì cảm động và hạnh phúc. Giờ đây cô vẫn khẽ rơi lệ, nhưng là vì cảm giác thật chua chát và đắng lòng.

Cô gấp vội cuốn sổ, nhưng lại một lần sững lặng khi vô tình lướt qua những nét chữ quen thuộc như đã từng hằn sâu vào một phần kí ức. Không chỉ một dòng, hai dòng ngắn ngủi, mà là cả một khoảng những trang cuối.

"Gửi em - cô gái mà anh đã yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Vậy là tự bản thân anh đã đánh mất em - người mà anh yêu nhất.

Có lẽ em anh chưa từng nói với em, điều anh yêu nhất ở em là nụ cười lúc nào cũng thật vô tư và rạng rỡ, ánh mắt lúc nào cũng thật trong trẻo và dịu dàng. Sẽ thật tồi tệ nếu chỉ vì ở bên anh mà ánh mắt ấy vương chút muộn phiền, mà nụ cười ấy có thêm phần nặng nề hay buồn bã.

Anh chưa từng hết yêu em, nhưng anh biết mình không thể cứ ích kỉ mà giữ em cho riêng mình, trong khi đã biết cuộc sống tiếp đây sẽ là mệt mỏi và ngột ngạt. Anh từ nhỏ đã quen sống thoải mái mà chẳng cần phải lo nghĩ điều gì, vì tất cả đã có anh trai lo liệu. Nhưng giờ anh ấy đi rồi, anh sẽ phải sống có trách nhiệm với mọi việc, anh sẽ không thể cho em cuộc sống tốt hay vui vẻ như đã từng hứa hẹn trước đây. Vì vậy... xin lỗi vì đã không đủ tự tin và bản lĩnh để chạy theo mà níu giữ lấy em trong khoảnh khắc ấy.

Anh biết, tình yêu em dành cho anh cũng đủ lớn và sâu đậm, anh biết thời gian đầu sẽ thật khó khăn cho cả hai ta. Nhưng em rồi cũng sẽ ổn, hãy luôn giữ trong mình ánh mắt ấy, nụ cười ấy.

Anh cũng muốn nói... anh thực ra chẳng hề nỡ buông tay em, rằng chúng ta chỉ tạm thời chia tay thôi nhé, rằng em hãy đợi anh nhé. Đợi đến một lúc nào đó anh có thể lo chu toàn... Nếu lúc đó em vẫn còn yêu..
Anh yêu em Sơ mi trắng

Anh yêu em Sơ mi trắng

Còn với cô, cô luôn chọn cho mình chiếc áo sơ mi trắng của nam, cảm giác một thân

23-06-2016
Tự sát

Tự sát

Máu, phun từng dòng đỏ lòm ra từ cổ tay, đau rát, cái cảm giác đau và sợ hãi dâng

23-06-2016
Bến đỗ

Bến đỗ

Nó. Một con bé 22 tuổi. Hồn nhiên. Yêu thơ văn. Thích những con chữ. Giàu cảm xúc. Hay

23-06-2016
Anh yêu em Sơ mi trắng

Anh yêu em Sơ mi trắng

Còn với cô, cô luôn chọn cho mình chiếc áo sơ mi trắng của nam, cảm giác một thân

23-06-2016
Rơm

Rơm

Người ta thường cảm nhận những thơm bùi từ hạt. Nhưng không nhiều người đứng

23-06-2016
Trôi

Trôi

Có những thứ có thể thay đổi được nhưng cũng có những thứ sẽ mãi luôn ở đó

22-06-2016
Vũ điệu thanh xuân

Vũ điệu thanh xuân

Anh biết tất cả, nhưng anh đã làm tổn thương cô. Bây giờ là quá muộn. Ngay cả một

22-06-2016
Gã

Vâng. Lại là gã. Chính gã chứ không phải ai khác. Gã lại đến tìm Linh. Cứ rảnh là

22-06-2016
Biển gọi tên anh

Biển gọi tên anh

Cậu mong rằng một ngày nào đó, biển sẽ gọi tên cậu, và rồi trái tim cậu lại

22-06-2016
Bà tôi

Bà tôi

"Cháu ơi cháu ngủ với bà Mẹ cháu mót cà đến tận non trưa Cháu ơi cháu đã ngủ

23-06-2016
Thư gửi chị dâu...

Thư gửi chị dâu...

Gửi chị dâu... Người ta thường nói: "Con gái sinh ra rồi sẽ làm con người khác, con

22-06-2016
Không phải là tình yêu

Không phải là tình yêu

Cô và anh gặp nhau là duyên, nhưng cuối con đường thì chỉ có thể là lựa chọn của

22-06-2016
Gia đình

Gia đình

Đáng tiếc, thế gian không có bán thuốc hối hận. Thời gian không chờ một ai. Cuộc

23-06-2016
Người tớ thích

Người tớ thích

Chiều nay tớ đang đi trên đường, từng cơn gió thổi đến làm mấy sợi tóc của tớ

22-06-2016
Thư gửi chị dâu...

Thư gửi chị dâu...

Gửi chị dâu... Người ta thường nói: "Con gái sinh ra rồi sẽ làm con người khác, con

22-06-2016
Hai chiếc lược

Hai chiếc lược

Lớp tôi hầu như chưa có đứa nào có bạn gái, nhưng thằng Minh si-líp bảo nó đã từng

23-06-2016

XtGem Forum catalog