XtGem Forum catalog
Cực Đông - đó có phải tình yêu?

Cực Đông - đó có phải tình yêu?

5 sao 5 / 5 ( 56 đánh giá )

Cực Đông - đó có phải tình yêu?

↓↓
An thì cứ như mình có lỗi, không xun xoe nói chuyện cười đùa nữa, chỉ lặng lẽ đi sau, ai mỏi thì cầm đồ giúp một tay để mọi người dìu Hân.

Trong cái nắng mệt đến lả người ấy, Phong xuất hiện.

Phong xuất hiện trong nỗi nhớ của Hân.

Nếu biết Hân đi, Phong sẽ không để Hân đi đâu. Thay vào đó, Phong sẽ chở Hân lên cầu Ánh Sao hít gió trời sáng sớm. Sẽ chở Hân đến gốc phượng vĩ duy nhất còn sót lại gần trường cấp 2 ở quận 4 ăn kem và đàn cho Hân hát.

Hân có nhiều bạn nam mến lắm. Nhưng Hân chỉ thích mình Phong. Phong không học giỏi, cũng không đẹp trai, nhưng duyên lắm. Cái cách đối xử của Phong luôn khác những bạn nam khác với Hân. Phong luôn biết cái gì mới là tốt nhất cho Hân. Giá mà gia đình Phong không tan nát? Giá mà Phong không phải chuyển về nhà nội ở Bình Dương để học? Giá mà...

Lết qua đồi cát, hết dốc này rồi tới dốc khác,mãi ko thấy điểm dừng chân đâu, cứ nghĩ là đến một lúc nào đó, mình sẽ nằm gục trên cái đồi cát này mất. Có nhiều người đã bỏ mạng trong hành trình chinh phục cực Đông rồi. Biết là khó khăn, nhưng thực sự, nó khó hơn tất cả mọi người tưởng rất nhiều, vượt xa những gì nghĩ lúc ban đầu.

Mọi người đều đã rã rời. Tất cả nghỉ chân uống nước. Cả đội nằm vật ra đồi cát, trùm khăn lên mặt.

- Sau lần này, Hân phải cảm ơn Trung như thế nào đây nhỉ?

Trung lên tiếng để không khí vui tươi trở lại. Mệt cộng với sự cố của Hân hình như đều làm mọi người không vui cho lắm.

- Kìa Hân, cảm ơn Trung như nào đi chứ...Trung là người dìu mày nhiều nhất đấy...An hùa theo.

- Ơ. Hân...Hân...Để về Sài Gòn, Hân mời Trung kem dừa nhé.

Cả đội nhao nhao.

- Ơ thế tui thì sao Hân? Tui cũng dìu Hân mà. Thiên vị..thiên vị...Phúc còi lanh chanh.

- Hân...còn Tiến nữa...mời Trung kem mà không mời Tiến là không được đâuuuuuu. Tiến lại còn đẹp trai hơn Trung nữa chứ?

- ...Vậy về Sài Gòn, Hân mời tất cả, mời tất cả, được không?

Bầu không khí tự nhiên dễ thở đi rất nhiều. Khác hẳn với lúc nãy. Hân thầm cảm ơn Trung vì đã giúp Hân gần hơn với mọi người, bớt áy náy hơn.

- Mà này, Hân có người yêu chưa nhỉ? Trung buột miệng hỏi.

- "Hân chưa có đâu". Hân chưa kịp nói An đã nhanh nhảu.

- Ơ, Hân xinh vậy mà chưa có người yêu á? Trung cũng chưa có người yêu này. Trung đùa.

- ...tui, tui cũng chưa có người yêu này...Cả đội lại bắt đầu.

- Tui nhận trước, Hân nhận lời tui ròi, Hân nhỉ, nhỉ? Trung lên tiếng đòi quyền lợi.

Hân chỉ cười hiền. Nghĩ mấy đội phượt này cũng toàn người vui tính. Chắc chuyến này đi không phí rồi. Về chắc phải mời kem con An rồi.

Sau một hồi bàn luận, Trung thắng. Từ lúc ấy, cả đội ghép Hân với Trung là một đôi. Có mỗi Huy là không tham gia vào. Cũng phải, Huy là hotboy cơ mà. Gì cũng có giá chứ. Sao mà đùa mấy kiểu đó được đâu.

Tiếp tục chặng đường...Tình thần mọi người đã khá hơn rất nhiều nên mọi khó khăn cũng không cản bước được khát khao chinh phục của các thanh niên nữa. Kể cả Hân. Hân cũng cảm thấy đỡ mệt sau mấy phút nghỉ ngơi và có thể sẵn sàng lên đường. Tuy nhiên, đôi lúc mệt quá, Trung vẫn phải dìu. Sau năm tiếng lết hết đồi cát này tới đồi cát khác, cộng thêm ba tiếng băng qua rừng cây, leo lên dốc cao rồi lại xuống, thì cuối cùng cũng tới Bãi Rạng- là điểm dừng chân cắm trại, cách cực đông một đoạn nhảy. Cả đội hì hục dựng lều trại. Mệt nhưng vui.

Đêm hôm ấy, cả đoàn ngồi quay quần bên bếp lửa tự chế cùng đống thịt nướng mù mịt khói và ngắm trăng. Trăng sáng vằng vặc. Cảm giác mọi thứ thật nhẹ nhõm và dễ chịu. Còn xua tan cả cơn đói run người trên đường khi chỉ được ăn nửa cái lương khô. Còn lại toàn nước trong bụng.

- Hát đê! Hát đê bà con! Huy khởi xướng.

- Ờ. Hát đê. Phải hát chứ.
Ván bài lật ngửa

Ván bài lật ngửa

Phụ nữ, nếu đã yêu thì dù sống chết, dù có phải xuống địa ngục cũng không từ

23-06-2016
Vĩnh biệt Dạ Thủy

Vĩnh biệt Dạ Thủy

Tôi luôn đứng nhìn em từ phía sau, nhìn em đi cùng bạn trai của em, nhìn em cười bên anh

22-06-2016
Em là gì của tôi?

Em là gì của tôi?

Tóm lại tôi vui vì tôi có số đào hoa. Phương châm của tôi là "vợ là nhà, nhân tình

23-06-2016
Làm sao em có thể hiểu?

Làm sao em có thể hiểu?

Anh luôn như thế. Anh gặp gỡ các cô gái trước mặt tôi, như thể chẳng có gì. Đối

23-06-2016
Just brother

Just brother

Thật khó để chấp nhận sự thật nhưng khi đã muốn làm người yêu của Trang anh cũng

22-06-2016
Ngày ấy và bây giờ

Ngày ấy và bây giờ

Ngày ấy, có biết bao nhiêu chuyện để giận hờn, có vô số cớ để trách

22-06-2016
Tự sát

Tự sát

Máu, phun từng dòng đỏ lòm ra từ cổ tay, đau rát, cái cảm giác đau và sợ hãi dâng

23-06-2016
Ông đa tình

Ông đa tình

Mà ai thì cũng phải vậy thôi! Những người mình càng thương thì mình càng ít đề

23-06-2016
Không thể nói yêu em

Không thể nói yêu em

Và khi chứng kiến em gục ngã trên vai người con trai khác tôi hiểu rằng giá như chưa bao

22-06-2016
Và nắng sẽ lên

Và nắng sẽ lên

... Mùa mưa cuối cùng cũng tới - lại một mùa mưa không anh. Mùa mưa với em không còn

23-06-2016
Trôi

Trôi

Có những thứ có thể thay đổi được nhưng cũng có những thứ sẽ mãi luôn ở đó

22-06-2016
Thiên Thần của mẹ

Thiên Thần của mẹ

"Cái thai chưa được 3 tháng, cháu nên quyết định giữ lại đứa bé hoặc bỏ

22-06-2016
Hai chiếc lược

Hai chiếc lược

Lớp tôi hầu như chưa có đứa nào có bạn gái, nhưng thằng Minh si-líp bảo nó đã từng

23-06-2016
Cụ già ven đường

Cụ già ven đường

Trên một con đường mòn người ta đang làm đường dở, xe cộ đi lại đông nghịt,

23-06-2016
Nghề nào cũng chán

Nghề nào cũng chán

Đó là câu trả lời của ch. khi đi phỏng vấn việc làm. Người ta hỏi có khi nào chán

22-06-2016