Old school Swatch Watches
Anh sẽ không để lạc mất em một lần nào nữa

Anh sẽ không để lạc mất em một lần nào nữa

5 sao 5 / 5 ( 56 đánh giá )

Anh sẽ không để lạc mất em một lần nào nữa

↓↓
Biết mình yêu đơn phương như thế là không đúng, nhưng Nhi không thể ngăn nổi trái tim đang thổn thức trong lồng ngực, được anh xem là một người em gái cũng không tệ. Ít ra thì cô cũng có vị trí đặc biệt trong lòng anh, hơn tình bạn, nhưng đứng sau tình yêu.

***

- Tối nay 7 giờ ở chỗ cũ phải không anh?

- Anh xin lỗi em gái. Tối nay anh phải sang nhà Vân giúp cô ấy một số việc, mình hẹn hôm khác nhé.

- Ok anh. Không sao cả, bài tập này em vào lớp hỏi bạn cũng được. Buổi chiều vui vẻ nhé. Anh nhớ ăn cơm trước khi đi đó, coi chừng lại đau bụng.

- Cảm ơn em gái!

Nhi thở dài, tự nhủ mình thật ngu ngốc. Yêu Thiên bấy lâu nay mà chỉ được anh xem là em gái, nhìn anh bên cạnh người con gái khác. Đối với Nhi, niềm vui mỗi ngày là được nhìn thấy anh, thấy anh đang hạnh phúc với người mà anh yêu thương. Nhưng niềm vui ấy lúc nào cũng đi đôi với nước mắt và những vết khắc sâu trong tim. Như một thói quen, Nhi lúc nào cũng quan tâm đến anh, nhắc nhở anh ăn uống, cùng chia sẽ những niềm vui và nỗi buồn anh có với Vân – người yêu hiện tại của Thiên.

Anh sẽ không để lạc mất em một lần nào nữaTải về

Biết mình yêu đơn phương như thế là không đúng, nhưng Nhi không thể ngăn nổi trái tim đang thổn thức trong lồng ngực, được anh xem là một người em gái cũng không tệ. Ít ra thì cô cũng có vị trí đặc biệt trong lòng anh, hơn tình bạn, nhưng đứng sau tình yêu.

- Hôm nay anh vui lắm nhóc à!

- Thật sao? Chuyện gì làm anh vui đến như thế?

- Anh đi ăn tối với Vân, được nghe cô ấy kể về chuyện của công ti. Em biết không? Cô ấy nói rất vui khi được hẹn hò cùng anh.

- Chúc mừng anh nha. Vậy là đã chinh phục được người đẹp rồi. Khi nào mới dắt em gái đi ăn một chầu đây?

- Mai đi nha. Thôi trễ rồi, em ngủ ngon nha em gái.

Nhi lại khóc, cô rất yếu đuối khi ở một mình, giờ đây cô chỉ biết khóc, để cho nước mắt lên ngôi, làm chủ tất cả những xúc cảm hiện tại trong cô, chẳng muốn cười, chẳng muốn mạnh mẽ nữa. Mọi thứ đã đi quá xa, vượt ngoài giới hạn, cô cũng mỏng manh, cô chẳng chịu nổi đâu, giá như mình được biến mất, ngay lúc này, nó sẽ làm cô dễ chịu hơn, cô không muốn đối mặt với cái tình yêu ngu ngốc này nữa, nó làm cô cảm thấy chơi vơi và mệt mỏi. Cứ thế Nhi thiếp đi cho đến sáng.

- Chào buổi sáng anh trai! Nhớ phải ăn uống trước khi đi làm. Ngày mới tốt lành anh nhé!

Lại chứng nào tật nấy, Nhi cố ngăn mình không được quan tâm, lo lắng cho anh nữa, nhưng trái tim vốn chẳng nghe lời lí trí. Luôn có những đấu tranh ngầm trong Nhi. Cô đôi khi muốn từ bỏ tình cảm của mình bấy lâu nay, nhưng mỗi lần trông thấy anh, trái tim Nhi chợt lỗi nhịp. Chính nó bây giờ cũng không nghe lời cô, bất lực, vô dụng! Nhi chẳng biết mỉnh đã và đang làm gì, đang theo đủi thứ mông lung và mơ hồ nào đó, nhưng không thể tự ngăn mình lại, tình yêu luôn làm cho một người trở nên mù quáng nhất có thể, và Nhi biết, mình đang đi trên đường không có đích đến, mà bản thân cứ cố chấp đi tiếp, tiếp tục những đớn đau ...

- Nhóc à! Hôm nay anh buồn.

- Anh đang ở đâu?

- Anh hả? Anh không biết ở đây là ở đâu nữa. Hực

- Anh say hả? Ở yên đó đi, em đến ngay, nhớ là không được đi đâu nhé!

10 giờ đêm. Đường phố vắng lặng, mặc áo khoát vào, luống cuống lên xe, Nhi có linh cảm, Thiên đang ở đấy _ công viên ven sông. Đôi khi linh cảm của con gái khá là chính xác, và lúc này cũng không ngoại lệ. Thiên ngồi tựa vào gốc cây xanh, quần áo xộch xệch, mắt lo đễnh nhìn xa xăm, nơi dòng sông đanh chầm chầm trôi. Nhi đứng nhìn anh từ xa, là anh đây sao? Thiên dịu dàng, ấm áp của cô đây sao? Bóng anh cô độc dưới đèn đường vàng nhạt, anh đạ thay đổi? Từ lúc nào? Vì một cô gái chẳng yêu anh sao? Nhi tiến lại gần, ngồi cạnh Thiên. Thiên khẽ ngước nhìn, thoáng chút ngạc nhiên, rồi lại im lặng, trở về với những nỗi buồn nơi anh. Nhi nhìn dòng nước, khẽ thở dài.

- Anh thay đổi nhiều quá Thiên ạ!

- Sao em lại nói thế? Anh vẫn bình thường. Vẫn là Thiên

- Không! Anh không thấy sự thay đổi của mình sao? Thiên hôm nay hay buồn, hay ngủ muộn, hay tự giam mình trong những men say.

- Phải. Anh chỉ thay đổi để thích ứng với mọi thứ thôi Nhi à.

- Vì tình yêu sao anh? Anh yêu chị Vân nhiều đến như vậy sao anh?

- Chắc là vậy. Anh đâu ngờ ngờ Vân lại không yêu anh. Dù chỉ một chút.

Nhi im lặng, nhìn Thiên. Thiên cũng im lặng. Người anh nồng nặc mùi rượu, đôi mắt buồn, anh thay đổi nhiều quá!

- Hôm nay anh thấy Vân đi cùng một chàng trai nào đó, họ nói chuyện khá vui vẻ. Anh gọi điện cô ấy không bắt máy. Anh còn nhìn thấy họ tay trong tay xuống phố. Vân chẳng nghĩ tới cảm giác của anh sao? Khoảng thời gian ở bên cạnh anh không làm cô ấy hạnh phúc sao? Tại sao cô ấy lại làm vậy với anh?

- Thiên à! Tỉnh lại đi anh! Em xin anh đấy, đừng như vậy được không?

Nhi oà khóc, lần đầu tiên cô khóc trước mặt Thiên, cô muốn hét lên với anh rằng cô yêu anh, cô muốn ôm anh, nắm tay anh, mang cho anh một hạnh phúc thật sự, nhưng Nhi chưa đủ can đảm để làm điều đó, cô hèn nhát với tình yêu của chính mình, lẫn tránh nó, cố giấu sâu nó trong tim, đôi khi chỉ cần nhìn thấy Thiên, chỉ cần lắng nghe nhịp thở của anh, cô thấy lòng bình yên đến lạ. Thiên bỗng đến gần, ôm Nhi vào lòng.

- Em gái ngoan nào. Đừng khóc nữa.

Cái ôm ấy như một lời an ủi, Nhi cứ như đứa trẻ đang khóc, bỗng được dỗ dành, ngày càng thổn thức hơn, ôm chặt Thiên, Nhi muốn thời gian ngừng trôi, chỉ muốn giữ anh lại bên mình như lúc này.

- Thiên! Anh không nghe máy của em, chính là vì bận rộn ôm ấp cô nàng này sao?

Nhi và Thiên giật mình, vội buông tay, là Vân, chính là cô ấy.

- Vân, em đừng hiểu lầm, mọi chuyện không như em nghĩ đâu.

- Em chẳng muốn nghe anh nói nữa. Em ghét anh!

- Vân à ...

Vân vụt chạy đi, Thiên muốn đuổi theo nhưng do uống quá nhiều rượu, bước chân anh loạng choạng, anh ngã. Nhi vội chạy đến đỡ, Thiên thẳng thừng đẩy Nhi ra khỏi người mình.

- Cô buông tôi ra, tự tôi có thể đứng vững, đừng chạm vào người tôi!

Thiên hét lớn. Anh đứng lên, bước đi. "Đến cả đi mày còn chẳng làm xong thì làm sao mày có thể níu giữ người mày yêu thương hả Thiên? Mày là thằng con trai tồi tệ và vô dụng!!!" Một mình Thiên bước đi trong màn đêm, bóng anh ngày càng khuất xa.

Nhi vẫn ở đó, nước mắt lưng tròng, vẫn dõi theo anh từng bước chân. Nhi oà khóc nức nở, cô rất mệt mỏi. Nhi đang tự rơi vào ngõ cục, biết mình chẳng thể nào thoát ra mà vẫn không muốn quay đầu lại, cô chẳng có vị trí gì trong Thiên cả, hôm nay Nhi đã biết hết tất cả, cũng đã thấm nhuần niềm đau riêng, cô ngu mụi trong chính tình yêu của mình, cô tự nhận lấy về mình những niềm đau. Sương đêm buông xuống vây lấy Nhi, đôi vai nhỏ bé run nhẹ trong màn đêm. Nhi vội lau nước mắt, chạy vụt đi.

Thiên đã về đến nhà, Nhi thấy anh nằm trên sofa, Nhi khẽ dìu anh vào phòng

- Vân à! Anh yêu em ... Đừng đi như thế mà

Thiên bỗng nắm tay Nhi. Lòng Nhi nhói đau, đến khi say anh vẫn gọi tên cô ấy "trong tim anh em chưa từng tồn tại sao? Dù cô ấy chẳng yêu anh. Anh vẫn cố chấp sao?" Nhi thở dài bất lực. Nhi nhìn Thiên, ngay lúc say, anh vẫn cuốn hút cô kì lạ, một chút lạnh lùng, một chút lãng tử, đến bây giờ, trong hoàn cảnh này, Nhi cũng chỉ biết nắm chặt tay và nhìn anh. Một giọt nước mắt nóng hổi lăn trên má. Nhi buông tay, bước đi. Chắc có lẽ mình phải đi đâu đó xa nơi này, xa anh một thời gian, Nhi không thể chịu nổi những đã kích như thế này mãi nữa. Đến lúc tìm cho mình một khoảng lặng, một chút bình yên, tìm lại Nhi mạnh mẽ, vô tư và yêu đời trước đây, Nhi đã vội đánh mất bản thân mình đâu đó trong cuộc chạy đua không đích đến này.

Thiên mở mắt, đầu muốn nổ tung. Anh có cảm giác như trong mấy tiếng qua có vật gì đó rất nặng đè vào đầu mình. Hôm qua hình như Thiên đã uống rất say, vì thấy Vân đi với người con trai khác, sau đó thì ... Nhi! Anh thảng thốt gọi tên Nhi. Trên bàn có một bát cháo, một ly nước và một vài viên thuốc

"Anh dậy rồi thì ăn cháo xong uống thuốc nhé. Nếu cháo nguội thì hâm nóng lại. Anh xin nghỉ phép một ngày đi, anh mệt rồi. Ngày mới tốt lành anh nhé!"

Thiên sững người, chợt nghĩ về Nhi, người con gái mạnh mẽ, luôn bên cạnh anh lúc anh cần, luôn quan tâm, chăm sóc cho anh, sau tất cả, nghĩ cho anh cũng chỉ có Nhi, tình cảm ấy chỉ đơn thuần là tình anh em hay là tình yêu. Lần đầu Thiên nghĩ về Nhi, về mọi thứ cô đã làm cho anh. Thiên mãi mê chạ theo tình yêu của mình, bỏ rơi Nhi, chưa từng nghĩ đến cảm giác của Nhi. Thiên thật ngu ngốc, trông mong về một thứ xa xôi mờ ảo, mà hạnh phúc bên cạnh mình, anh tàn nhẫn quay lưng và đạp đỗ nó.

- Anh à! Mình dừng lại ở đây nhé.
Không phải là tình yêu

Không phải là tình yêu

Cô và anh gặp nhau là duyên, nhưng cuối con đường thì chỉ có thể là lựa chọn của

22-06-2016
Gã

Vâng. Lại là gã. Chính gã chứ không phải ai khác. Gã lại đến tìm Linh. Cứ rảnh là

22-06-2016
Những mùa không ngủ

Những mùa không ngủ

Ai vì ai vì ai mà quay đều...Ai vì ai vì ai vì ai mà không ngủ được (1). *** 1. Xuân

22-06-2016
Anh yêu em Sơ mi trắng

Anh yêu em Sơ mi trắng

Còn với cô, cô luôn chọn cho mình chiếc áo sơ mi trắng của nam, cảm giác một thân

23-06-2016
Người tớ thích

Người tớ thích

Chiều nay tớ đang đi trên đường, từng cơn gió thổi đến làm mấy sợi tóc của tớ

22-06-2016
Điệp khúc trên tóc em

Điệp khúc trên tóc em

"Nơi ấy từng in dấu chân,Có mấy lần trên phố quen, em đến và mang phút giây diệu kì,

23-06-2016
Phá kén, bay ra!

Phá kén, bay ra!

Nhung không kiêng nể yêu người kém tuổi, vì dù Long kém tuổi nhưng cậu ấy rất chững

22-06-2016
Người tớ thích

Người tớ thích

Chiều nay tớ đang đi trên đường, từng cơn gió thổi đến làm mấy sợi tóc của tớ

22-06-2016
Kẻ ngoại đạo

Kẻ ngoại đạo

Em là cô gái theo đạo Kito, hiền lành, khuôn mặt tròn với đôi mắt rất to. Tôi là kẻ

22-06-2016
Khung cửa sổ lá rơi

Khung cửa sổ lá rơi

Dành tình cảm cho một người đâu phải là điều đáng xấu hổ, cũng chẳng có lý do gì

22-06-2016
Bồi hồi nghĩ về tết

Bồi hồi nghĩ về tết

Dù có sự khác nhau về vùng miền, về phong tục, tập quán của từng địa phương đi

22-06-2016
Thiên Thần của mẹ

Thiên Thần của mẹ

"Cái thai chưa được 3 tháng, cháu nên quyết định giữ lại đứa bé hoặc bỏ

22-06-2016