Nợ mẹ một lời xin lỗi

Nợ mẹ một lời xin lỗi

5 sao 5 / 5 ( 56 đánh giá )

Nợ mẹ một lời xin lỗi

↓↓
Từ khi còn là một đứa trẻ tôi vô cùng nhút nhát, và người luôn bên cạnh ủng hộ từng bước đi đầu tiên cho mình chính không ai khác chính là mẹ. Phải nói một điều bà yêu tôi hơn chính bản thân mình.

***

Nợ mẹ một lời xin lỗiTải về

Ba tôi mất khi tôi còn rất nhỏ chỉ còn hai mẹ con sống đùm bọc với nhau. Từ khi chập chững bước vào lớp một tôi luôn sợ hãi núp sao lưng của bà, bà luôn che chở động viên tôi phải có gắng học hành để sau này tôi sẽ không cực khổ giống bà. Thật sự ngay tại lúc ấy tôi rất yêu bà..! Sang năm cấp hai, khi đã có chút ý thức về gia đình và hoàn cảnh sống tôi lại thấy chính mình đang dần xa cách bà hơn.! Trong khi ba mẹ của mấy đứa bạn tôi điều làm công nhân viên chức thì chỉ có mẹ tôi là một người thu mua ve chai dạo..! Tôi thấy mặc cảm vô cùng khi đến những kì họp phụ huynh và những lúc những đứa bạn ác ý lôi mẹ tôi làm trò đùa. Và từ đó tôi thấy càng câm ghét bà hơn.! Thật sự tôi rất ghét bà, một người mẹ nghèo nàn..!

Tôi nhớ giữa năm lớp tám trường chúng tôi có tổ chức thi văn nghệ và tôi là một trong các thí sinh.! Khi biết được chuyện tôi sắp đi thi bà đã nói sẽ đến ủng hộ tôi. ! Nhưng tôi đã la bà, năn nỉ bà đừng đến. Vì với bộ dạng nghèo nàn của bà bạn của tôi sẽ chê cười và khinh thường tôi.! Thế nhưng lúc đang biểu diễn tôi thấy bà ngồi dưới sân khấu tay cầm hay lon nước ngọt rẻ tiền la gọi tên tôi.! Thật sự lúc đó tôi không nhìn thấy được động lực và niềm tin bà truyền cho tôi, tôi chỉ hoảng sợ bọn bạn mình sẽ nhìn ra và hỏi về bà.! Sau sự việc ấy tôi đã không ăn cơm và nói chuyện với bà đến tận một tuần...!

Vào năm lớp mười một khi tôi đang cùng đám bạn đi dạo sau buổi tan học thì tôi gặp bà đang nhặt vỏ chai bên lề đường , tôi giả đò cuối gầm mặt cố gắng lãng đi..! Nhưng mấy đứa bạn tôi phát hiện và hỏi bà ấy sao giống mẹ tôi vậy..? Tôi đứng trước mặt bà nói không phải..1 Người đàn bà cơ cực này không phải mẹ tôi.! Lúc ấy tôi thấy nước mắt bà lăn dài trên má, lấy bàn tay còn nhiều đất cát lau vội trên mắt, bà xin lỗi và nói nhìn nhầm. Còn đám bạn tôi thì mỉm cười toại nguyện..!

Hai năm sau tôi cố gắng học thật giỏi để giành xuất học bổng đậu vào trường đại học Sài Gòn.! Tôi chấp nhận từ bỏ quê hương, từ bỏ bà mà không chút luyến thương.! Tôi phải đi để tìm tương lai mới cho mình.! Bỏ mặc bà ở lại với bao nhớ nhung về đứa con trai duy nhất lại nhẫn tâm bỏ bà đi ..!

Lên Sài Gòn tôi sung sướng vì chả ai thèm để ý tôi đến từng đâu, gia thế như sao mà chỉ xem tôi giỏi như thế nào..! Tôi vừa học vừa làm nhưng đến tháng bà vẫn điều đặn gửi tiền lên cho tôi..! Có một điều là tôi vẫn lấy tiền của bà để tiêu sài..! Tôi chả thèm gọi điện hay về thăm bà...! Nhưng có một điều làm tôi ân hận có lẽ là đến cuối cuộc đời này tôi sẽ không bao giờ tự tha thứ cho mình được..! Hôm đó đang trong giờ làm thêm ca tối sau ngày dài ngồi trên giảng đường, tôi nhận được cuộc điện thoại của hàng xóm báo tin mẹ tôi qua đời..! Thật sự lúc ấy trời đất như sập đổ trước mắt tôi..! Tôi vội vàng đến đánh rơi cả mọi thứ tôi chạy ù ra sân để chạy ngay về nhà về bên bà, nhưng không thể , tôi chợt nhận ra mình đang đứng giữa đất Sài Gòn. Trời ơi...! Đây không phải là mảnh đất gần gủi quê hương êm dịu trong lời ca và đậm đà trong món ăn mẹ nấu mà biết bao lần con đã chối từ..! Giữa chốn Sài Thành này và giờ đây chẳng cần ai biết tôi đang làm gì, đang khóc về ai và đang đau khổ như thế nào..?Tôi thấy mình thật đáng chết..! Tôi chợt nhận ra tôi yêu bà rất nhiều..! Ôi mẹ ơi..! Đợi con mẹ ơi..! Tôi la lên trong dòng người đông đúc nhưng chẳng thèm ai bận tâm đến tôi..? Ôi con thật biết lỗi..!

Và hôm nay đây tôi kể ra câu chuyện của lòng mình là không phải muốn dạy đời hay giáo huấn gì các bạn..! Mà tôi chỉ muốn nhắn nhủ đến các bạn hãy yêu thương và chăm sóc thật tốt cho cha mẹ khi còn có thể..! Vì mọi thứ trên thế gian này không có gì có thể so sánh được với tình mẫu tử và có nỗi đau nào hơn nỗi chia ly....? Hãy nói con yêu mẹ khi còn có thể..!
Bánh giò

Bánh giò

Bánh giò sẽ mãi là người bạn đồng hành cùng con cho tới cuối đời. *** Lê đôi

23-06-2016
Mẹ

Mẹ

Con nhỏ trong mắt tôi bỗng lớn vút lên. Cao tới mức để nhìn thấy cái trán dồ

22-06-2016
Ai mà biết...

Ai mà biết...

- Ba ơi sao ba chết sớm thế, ba ơi con chưa kịp phụng dưỡng ba lấy một ngày ba đã đi

23-06-2016
Gia đình

Gia đình

Đáng tiếc, thế gian không có bán thuốc hối hận. Thời gian không chờ một ai. Cuộc

23-06-2016
Má tôi

Má tôi

(hkha.wapsite.me) - Má ơi! Nhà mình giờ hết nghèo rồi má hè! Má cười làm nhăn dúm mấy

23-06-2016
Như một giấc mơ

Như một giấc mơ

Tôi nhận ra, dù thế nào, thì chị vẫn vẹn nguyên trong trái tim tôi, nó chưa bao giờ phai

22-06-2016
Ba

Ba

Mẹ thường bảo tôi là một đứa con gái thật chẳng giống con gái một xíu nào. So với

22-06-2016
Làm chồng khổ thật

Làm chồng khổ thật

Để trở thành một ông chồng tân tiến, biết chia sẻ và tạo điều kiện nghỉ ngơi cho

23-06-2016
Đôi đũa lệch

Đôi đũa lệch

Tại sao anh không về nhà? Tại sao anh để cho người phụ nữ đó gọi điện mà không

23-06-2016
Vĩnh biệt Dạ Thủy

Vĩnh biệt Dạ Thủy

Tôi luôn đứng nhìn em từ phía sau, nhìn em đi cùng bạn trai của em, nhìn em cười bên anh

22-06-2016
Con tàu chở tình yêu

Con tàu chở tình yêu

Em thấy không tất cả đã xa rồi Trong tiếng thở của thời gian rất khẽ Tuổi thơ kia

23-06-2016
Thư chưa gửi chị

Thư chưa gửi chị

Một góc tối trong căn gác nhỏ đơn sơ, một khoảng lặng bao trùm một vùng đất "lắm

22-06-2016
Những mùa không ngủ

Những mùa không ngủ

Ai vì ai vì ai mà quay đều...Ai vì ai vì ai vì ai mà không ngủ được (1). *** 1. Xuân

22-06-2016
Người lạ từng quen

Người lạ từng quen

Tôi thường ít khi muốn đi xa. Đơn giản vì sau mỗi chuyến đi lại cảm thấy mình mắc

22-06-2016
Những điều bé xíu

Những điều bé xíu

Người ngoài nhìn chúng ta như một cặp thực thụ, nhưng thật ra tụi mình chỉ là hai

23-06-2016

Snack's 1967