Pair of Vintage Old School Fru
Sân ga ký ức

Sân ga ký ức

5 sao 5 / 5 ( 56 đánh giá )

Sân ga ký ức

↓↓
Đợi hoài đến khi trời chập tối, bác bảo vệ khép cánh cổng lại, mình mới sực nhớ cậu đang ở trên thành phố kia mà. Có lẽ vì nỗi nhớ cậu trong mình ngày một nhiều hơn nên giờ ở bất cứ nơi đâu mình cũng đều thấy cậu, cũng hình dung ra gương mặt cậu. Qua mỗi cung đường, qua mỗi khoảnh khắc thân thương mà mình vô tình bắt gặp đều khiến mình trào nước mắt. Dù biết cậu không còn ở đây nữa thế nhưng chẳng hiểu sao mỗi lần đi ngang qua nhà cậu, mình lại nhìn vào bên trong, luôn ngoái đầu tìm kiếm khi đi giữa những con hẻm quen thuộc.

Những kỷ niệm về cậu, mình không bao giờ quên. Lúc chúng ta cùng ôn bài dưới góc cây bạch dương. Mình học vài trang sách rồi ngủ thiếp đi. Nếu cậu không bấu vào tai mình thì chắc có lẽ mình sẽ ngủ quên cho tới lúc trời tối. Hay những đêm trăng sáng, mình đố cậu.

"Cậu đếm xem có bao nhiêu ngôi sao trên bầu trời."

"Không biết."

Mình cười nắc nẻ và mắng cậu ngốc. "Đáp án là vô số, có thế cũng không biết, cậu đúng là tên ngốc."

"Không biết có nghĩa là không đếm hết. Cậu mới đúng là tên ngốc."

Huân là thế, thông minh và lanh lợi. Mỗi lần bọn mình cùng bàn luận về vấn đề nào đấy, cậu luôn đưa ra những lý lẽ khiến mình không thể không khâm phục cậu.

Hạ về. Cậy phượng cuối phòng thư viện trổ những bông đỏ thắm. Ba mẹ mình đã làm hòa với nhau. Điều này làm mình thấy vui ghê. Mình còn tưởng họ sẽ đi đến bước ly hôn rồi cho mình lựa chọn, ở với ba hay với mẹ? Mình không muốn lựa chọn vì mình nghĩ một gia đình hạnh phúc là có ba, có mẹ sớm tối sống cùng nhau, vui vẻ, đầm ấm. Nhưng rất may là họ đã giải quyết vấn đề trong im lặng.

Huân gọi điện hỏi thăm tình hình sức khỏe cũng như học tập của mình. Mình trả lời rằng mình vẫn ổn. Lần nào gọi bọn mình cũng nói chuyện tới tận khuya.

"Còn cậu thế nào?"

Giọng cậu vui tươi qua điện thoại. "Cuộc sống của tớ rất tốt, Lam ạ! Cậu biết không, lớp tớ và lớp Tâm Anh là hàng xóm của nhau đấy. Tâm Anh đang cố gắng thi tuyển vào đội múa của trường. Cậu ấy múa đẹp lắm. À, giữa bọn tớ còn có một lời hẹn nữa đấy, chắc cậu thắc mắc lắm phải không nhưng để lần sau vậy, nói bây giờ lần sau không có gì để nói nữa. Tớ sẽ cho cậu biết lời hứa của bọn tớ vào cuối năm lớp mười hai."

"Ừ, tớ sẽ đợi." Mình cố nén cảm xúc.

"Mà này, cậu lập nick facebook đi, tụi mình tha hồ trò chuyện không sợ tốn tiền điện thoại."

"Tớ vẫn chưa có đủ tiền mua máy vi tính."

"Ồ, tớ xin lỗi, tớ quên mất."

"Ừm, không sao đâu."

Rồi không ai nói với ai câu nào nữa.

Huân cúp máy. Mình băn khoăn tự hỏi không hiểu vì sao mình lại giữ được tình cảm ấy trong tim suốt nhiều năm trời như vậy? Nếu đã lỡ giấu kín thì giấu cho trót. Giờ đây mình tin rằng người Huân thích chính là Tâm Anh. Thế mới biết niềm vui của người này lại là nỗi buồn của người khác. Nhưng niềm vui của Huân cũng chính là niềm vui của mình. Chỉ cần Huân sống tốt, vui vẻ, hạnh phúc bên người mà cậu ấy chọn. Như vậy mình đã mãn nguyện lắm rồi.

Thời gian thắm thoát trôi qua.

Năm học của tuổi mười tám. Mình làm một việc hết sức táo bạo là bắt xe lên thành phố thăm Huân. Vì hai tháng liên tiếp mình không nhận được một cuộc gọi nào từ cậu. Mình không biết Huân trọ ở đâu nhưng mình biết trường Huân học. Mình đã đợi trước cổng trường rất lâu vì mình sợ nếu mình bỏ lỡ bất kỳ phút giây nào thì mình sẽ rất ít, rất ít cơ hội để gặp lại người mình thương mến.

Một giọng nói cất lên sau lưng mình. Là giọng nữ.

"Thiên Lam, đúng không?"

Mình quay người lại, sửng sỡ khi người bạn nữ ấy – người mình không mong đợi lại chính là Tâm Anh. Bọn mình ngồi trong công viên ôn lại chuyện xưa. Lá vàng rơi ngập lối.

"Lam vẫn khỏe chứ?"

"Ừm, tớ vẫn khỏe." Mình lấy giọng hết sức tự nhiên để hỏi Tâm Anh. Vì mình không muốn cho Tâm Anh biết đang yêu thầm bạn trai của cô ấy. "Huân đâu rồi nhỉ, cậu ấy thường kể với tớ là bọn cậu hay đi chung với nhau cơ mà?"

"À, chiều nay Huân xin nghỉ học một buổi để tập luyện với đồng đội của cậu ấy sì sắp tới trường tớ sẽ diễn ra cuộc thi marathon. Nên, Huân rất chăm chỉ trong chuyện này."

"À, ra là vậy." Mình liếm môi, ngập ngừng hỏi đến vấn đề mà mình quan tâm nhất. "Lần trước Huân gọi điện tâm sự với tớ giữa hai cậu có lời hẹn gì gì đó đúng không?"

Tâm Anh vén tóc cười dịu dàng. "Ừm, đúng vậy. Tớ và Huân có hứa với nhau sẽ cùng nhau học thật giỏi, đạt điểm thật cao để giành học bổng ở trường đại học của Úc. Bọn tớ đang cố gắng phấn đấu đây và hy vọng lời hứa ấy sẽ thành hiện thực."

Vậy là kết thúc rồi. Mình không còn lời gì để nói. Huân đã xác định bến đỗ hạnh phúc của cậu ấy là Tâm Anh. Bọn họ sẽ cùng nhau nắm tay hướng đến một chân trời mới, làm một đôi uyên ương quấn quýt cạnh nhau, không rời. Huân ơi, trong lòng cậu, mình có vị trí nào không? Mình thật sự chỉ là một người bạn thân của cậu thôi sao?

Mình nhớ lại buổi nói chuyện ở đêm lửa trại năm nào.

"Lam này, chúng ta là bạn tốt của nhau phải không?"

Dù không hiểu Huân muốn nói gì, mình vẫn gật đầu.

"Nếu đã là bạn thì có gì cũng phải sẻ chia cho nhau, đúng không?"

Mình lại gật, kiên nhẫn đợi.

"Ừm... tớ... tớ... thích Tâm Anh. Cậu thấy thế nào?"

Mình tròn mắt. Mình không bao giờ nghĩ rằng trong những cuộc nói chuyện của bọn mình lại có một cô gái nào đó tên là Tâm Anh xen vào.

"Sao... sao cậu lại hỏi tớ?"

"Ờ... Lam có thấy bọn tớ xứng với nhau không?"

Mình nhìn Huân thật lâu, thật lâu rồi buông ra một chữ "Ừ" nhẹ tênh. Giọng mình lạc đi rồi nếu mình tiếp tục nói nữa thì mình sẽ òa khóc mất thôi.

Mình gắng cười. "Tớ về đây."

Tâm Anh tròn mắt. "Sao sớm vậy, cậu không ở lại để gặp Huân à?"

"Tớ lên đây đâu phải để gặp cậu ấy đâu. Tớ có chút chuyện sẵn tiện ghé trường thăm hai cậu luôn.
Y.Ê.U

Y.Ê.U

"Mày biến khỏi thành phố này ngay đi" Nay chủ nhật, lại mới có 6h sáng hơn chút xíu

22-06-2016
Hai chiếc lược

Hai chiếc lược

Lớp tôi hầu như chưa có đứa nào có bạn gái, nhưng thằng Minh si-líp bảo nó đã từng

23-06-2016
Nụ cười của gió!

Nụ cười của gió!

Gia đình Uyên gặp bao nhiêu chuyện như vậy nhưng sao tui chưa bao giờ thấy Uyên

22-06-2016
Khung cửa sổ lá rơi

Khung cửa sổ lá rơi

Dành tình cảm cho một người đâu phải là điều đáng xấu hổ, cũng chẳng có lý do gì

22-06-2016
Mình đã từng quen nhau

Mình đã từng quen nhau

Nick cậu ấy không sáng. Yahoo của tôi chỉ có duy nhất nick của cậu ấy, mang tên Light, 1

23-06-2016
Tình bạn mùa đông

Tình bạn mùa đông

- Lạnh quá! - An xoa hai lòng bàn tay vào nhau rồi xuýt xoa. - Tớ không chịu nổi nữa

23-06-2016
Hãy nắm lấy tay tớ

Hãy nắm lấy tay tớ

Ngày đầu gặp cậu, tớ không mấy ấn tượng về cậu bạn "lạnh như băng"ngồi ngay

22-06-2016
Quy luật tự nhiên

Quy luật tự nhiên

"Mặt Trời bằng tuổi nó, hay rõ hơn là cùng lớp, chỉ khác cái Mặt Trời là nam còn nó

22-06-2016
Những điều bé xíu

Những điều bé xíu

Người ngoài nhìn chúng ta như một cặp thực thụ, nhưng thật ra tụi mình chỉ là hai

23-06-2016
Em đồng nát khả kính

Em đồng nát khả kính

"Này bào nhiêu?" Tôi chợt hỏi. "Hết giá là 300k chú ạ!" Em trả lời. "300k sao, rẻ

22-06-2016
Ba

Ba

Mẹ thường bảo tôi là một đứa con gái thật chẳng giống con gái một xíu nào. So với

22-06-2016
Bồi hồi nghĩ về tết

Bồi hồi nghĩ về tết

Dù có sự khác nhau về vùng miền, về phong tục, tập quán của từng địa phương đi

22-06-2016
Đi ngang đời nhau

Đi ngang đời nhau

Em Ta gặp nhau thế nào anh nhỉ? Em đang phát điên còn anh là một nạn nhân. Nhưng không

23-06-2016
Của mình của người

Của mình của người

Và hoa ở nhà người, bèo ở ao vườn người, trang phục của người, sự dịu dàng của

23-06-2016
Nghề nào cũng chán

Nghề nào cũng chán

Đó là câu trả lời của ch. khi đi phỏng vấn việc làm. Người ta hỏi có khi nào chán

22-06-2016